21 Phúc Nhạc tìm được không ít cây giống, như vậy không cần hạt giống cũng có thể trồng được cây. Tuy cậu là người miền Bắc nhưng cũng thích ăn cay, trước kia sư phụ già còn dạy cậu làm ớt ngâm, thanh thúy ngon miệng, phi thường mỹ vị.
22 Một đám nhóc cứ như vậy bị Phúc Nhạc dùng một quả cầu mua chuộc. Thấy tế ti đại nhân có vẻ rất hoà nhã dễ gần, cả lũ đều thả lỏng, mỗi đứa 1 câu mà líu ríu nói chuyện.
23 Phúc Nhạc sau khi trở về trước trồng cây ớt ra sau nhà, còn 1 đống chiến lợi phẩm thì phơi nắng trên phiến đá, sau đó mới vỗ vỗ tay bắt đầu nấu cơm. Bởi vì đột nhiên có nhiều người nên Phúc Nhạc lại làm thịt thêm mấy con gà, chỉ để lại 4 con, để sau này xem có con trống không.
24 Phúc Nhạc sau khi trở về trước trồng cây ớt ra sau nhà, còn 1 đống chiến lợi phẩm thì phơi nắng trên phiến đá, sau đó mới vỗ vỗ tay bắt đầu nấu cơm. Bởi vì đột nhiên có nhiều người nên Phúc Nhạc lại làm thịt thêm mấy con gà, chỉ để lại 4 con, để sau này xem có con trống không.
25 Phúc Nhạc nghe được tiếng Joe rời đi mới chậm rãi bình tĩnh trở lại, vỗ vỗ khuôn mặt đỏ bừng của mình, có chút ngượng ngùng. Cậu cũng không biết yêu đương là cái dạng gì, lúc ấy nhất thời nóng đầu mới hôn Joe.
26 Phúc Nhạc cũng biết ý tưởng của mình hơi không thực tế, cho dù cậu có là người xuyên qua có bàn tay vàng thì cũng không phát minh ra nổi cái tủ lạnh. Nhưng rồi nghĩ lại, nếu Joe thật có thể làm được kháng thì mùa đông hẳn cũng tốt lên nhiều rồi.
27 Phúc Nhạc nghĩ ngay đến dã thú, có chút khẩn trương, nhưng rồi nghĩ lại thì khả năng này không cao, tiện tay nhặt 1 càng cây thô to nắm chắc ngừa vạn nhất… Không có biện pháp, Joe không ở đây khiến cậu có chút bất an, dù sao nơi này khắp nơi đều có sinh vật có lực công kích bùng nổ.
28 Phúc Nhạc cố ý đem tình huống nói nghiêm trọng 1 chút, hơn nữa còn nói một đống thuật ngữ chuyên ngành Hansen nghe không hiểu thành công doạ hắn sợ, bằng không lấy cái tính tuỳ tiện cùng sự tự tin mù quáng với sức mạnh của thân thể mình của thú nhân, hắn tuyệt đối sẽ không tin chút đau đớn nhỏ này cần phải trị liệu lâu dài mới khôi phục.
29 “A Nhạc, em muốn nhờ chú Hansen giúp gì thế ?” Joe dắt tay Phúc Nhạc chậm rãi trở về, hỏi. Phúc Nhạc bị hỏi như vậy, vỗ vỗ đầu, mới nhớ tới chính sự: “Joe, anh theo em lên núi 1 chuyến được không?”Joe lập tức gật đầu, nhưng lại không rõ Phúc Nhạc định làm gì: “Phát hiện thảo dược sao?”“Ừm.
30 Hai người vẫn duy trì không khí cứng ngắc này cho đến khi về nhà, Phúc Nhạc lên tiếng chào hỏi với Kanya, ôm lúa mì chuẩn bị ý tưởng biểu diễn. Kanya nhìn ra Joe vẻ mặt ủ dột, thấy Phúc Nhạc vào phòng, vội vàng lấy khuỷu tay chọt chọt Joe: “Con làm Tiểu Nhạc tức giận à?”Joe sờ sờ đầu, không biết nên trả lời ra sao.
31 Cho tới khi có đủ nguyên liệu, hai người mới trở về nhà. Lúc này Kanya cũng từ chỗ tộc trưởng Barre trở về, vẻ mặt thoải mái tươi cười cho thấy tin y mang về hẳn là không xấu.
32 Mì sợi thoạt nhìn mềm nhũn, nhưng quả thật hàng thật giá thật có thể lấp đầy bụng, Kanya lại làm không ít canh thịt, mọi người ăn đến tròn xoe cả bụng, cuối cùng hạng mục thịt nướng bị ăn ý mà buông tha, đột nhiên ăn chút mì phở, đối với chúng thú lần đầu tiên nhìn thấy mà nói, là thể nghiệm tuyệt vời và mới lạ.
33 Bởi vì Kanya trêu chọc, sáng ra Phúc Nhạc cơm cũng chưa ăn đã lén lút tránh Joe như chạy giặc đến phòng khám. Vừa nghĩ tới chuyện chú Kanya nói, Phúc Nhạc liền liên tưởng, tốt xấu gì cậu cũng lén lút xem qua GV, lúc mở ra xem lại bị doạ, từ đó về sau cũng chưa xem lại lần nào.
34 Phúc Nhạc vừa nghe đến ăn ngon, đã dựng thẳng lỗ tai. Haren vừa vào, nhìn thấy Phúc Nhạc đang đảo dược, liền hỏi: “Thằng nhóc kia làm sao vậy?”“Đau răng.
35 Một đám người vô cùng-náo nhiệt mà gói bánh bao, Phúc Nhạc nhìn trình độ của mọi người trên cơ bản đều đã tạm được bèn yên tâm, đem chuyện này giao cho nhóm giống cái có khả năng, còn mình chỉ huy Joe và Casar bắt đầu bắc bếp (táo thai- 3 ụ đất giống kiềng 3 chân ấy).
36 “Anh tế ti tìm được bạn lữ rồi?” Theis cùng Lacey không biết khi nào thì lăn qua, tò mò hỏi. Phúc Nhạc xấu hổ, đáp không mà không đáp cũng không phải.
37 “Tôi có phải sắp, sắp chết hay không?” Mặt búp bê sợ hãi, giọng nói khàn khàn run rẩy, thoạt nhìn bị dọa không nhẹ. “Không có không có!” Phúc Nhạc không nghĩ tới y phản ứng lớn như vậy, vội vàng giải thích: “Sẽ không chết ! Tôi nhất định có thể trị khỏi cho cậu!”Bán hạ dùng quá liều quả thật sẽ gây ra mất giọng hoặc là tử vong, cũng may Jin không ăn nhiều, hơn nữa thân thể giống cái cũng mạnh hơn người bình thường một ít, may mà cổ họng không hoàn toàn bị hỏng, chỉ là giọng nói biến thành như vầy.
38 “Haren, đừng quá sốt ruột, mệt thì nghỉ 1 chút cũng được. ” Phúc Nhạc đứng lên nói với Haren, thân thể còn chưa khoẻ hẳn, liều mạng như vậy cũng không tốt.
39 Phúc Nhạc giảng đại kế qua mùa đông khiến mọi người đều thấy được hy vọng, Sylve và Adah hẹn nhau sẽ cùng dựng chuồng sau nhà hoặc trong vườn nuôi động vật nhỏ, Casar và Joe thì đã săn đủ con mồi, nên có thời gian giúp Phúc Nhạc đi khắp núi đồi mà tìm ruộng lúa, có thú nhân hỗ trợ, chỉ dùng nửa ngày liền đi dạo hết ngọn núi nhỏ bao quanh bộ lạc, tìm được vài chỗ có lúa mì hoặc là rất giống lúa mì.
40 “Thoa thuốc vào khỏi càng nhanh không tốt hơn chắc. ” Phúc Nhạc không thể hiểu nổi thái độ cẩu thả của các thú nhân, trừng mắt nói. Tráng hán vừa thấy tế ti tức giận, lập tức liền ủ rũ, buồn rầu ngồi không lên tiếng.