1 Dương Nguyệt Chi Lan (19t) sinh viên năm Nhất học viện Tài Chính có chỉ số IQ tương đối cao 194/200, một người con gái không hẳn kiêu sa đài cát như những tiểu thư nhà giàu nhưng nó có một vẻ đẹp phải nói rất ư là đẹp, sống theo quan niệm củ dừa "tình yêu là thứ xa xỉ từ sắc đẹp", từ vùng quê nghèo lên đất Hà Thành học tập và rồi bao biến cố từ đó xảy ra với nó.
2 Sau khi nghe tin đậu vào học viện, vừa vui mừng vì sắp thực hiện được ước mơ, nhưng lại rất buồn khi xa nhà xa ba mẹ nó, lại lo cho cái cảnh "đất lạ quê người".
3 Từ nhỏ tới giờ nó là con út trong nhà nên ai cũng ưu tiên cho nó mọi thứ chẳng bắt nó làm gì cả, ngoài chuyện học và học. Bây giờ, phải tự mình bươn trãi có lẽ hơi khó với nó, nhưng mục tiêu của nó đặt ra chưa bao giờ nó bỏ cuộc cả, chỉ là " gian nan bắt đầu nản" thôi.
4 Giờ ra chơiNó loay hoay chạy theo hai nhỏ bạn thì bị bàn tay ai đó kéo lại, không kịp phản ứng nó bị kéo sát vào người hắn, mặt đối mặt mắt nhìn nhau, bây giờ thì nó có thể nhìn càng rõ hơn khuôn mặt điển trai của hắn, phải nói là cực kì đẹp, cái đồng tiền nhỏ khi hắn nhếch môi kèm theo cái răng khểnh không thể nào đẹp hơn, cái mùi hương Gucci làm nó choáng ngộp.
5 Biệt thự nhà họ Lâm- "Dạ cháu tên Chi Lan, bạn cùng lớp với Bảo Khánh"Nó lễ phép chào một người phụ nữ trung niên đã ngoài 40, theo nó đoán chắc là mẹ hắn- " Cô ta từ nay là Ô sin của con"Hắn mặc cái quần sort với cái áo thun trắng nhìn rất giản dị đi từ trên lầu xuống cầu thang tiến đến chỗ nó- " Sao con có thể bắt bạn cùng lớp làm ô sin ình chứ, quá đáng lắm mà" – mẹ hắn quay sang hắn mắng yêu- "Con thích như vậy" Nói đoạn hắn liếc nhìn sang nó rồi kéo tay nó lên phòng bỏ mặc cho sự ngạc nhiên của mẹ hắn.
6 Tên thối tha chết bầm, đi ra đường coi chừng chó dại cắn, ma bắt đi luôn đi đừng về đây hành hạ thân gái như ta. . . nó ấm ức chưởi rủa, nghĩ ngợi cái gì đó rồi bưng lên cho hắn ly café sữa.
7 Từ lúc nào mà mắt nó cứ dán vào cái bàn trên kia, bọn con gái lớp nó cứ đua nhau sáp sáp lại hắn, cũng chẳng hiểu sau nó có cảm giác tức tức. . . Hắn có gì mà phải sáp lại thấy ớn, đúng là bọn mê trai.
8 7:04 amNó có cảm giác thân hình bị thứ gì đè lên cứ nằng nặng, ánh sáng từ cửa sổ chiếu vào làm nó nheo cả mắt. . . Nhìn thấy người bên cạnh đang ôm mình cứng ngắt, nó toát mồ hôi, và.
9 Ngày thứ 6Hôm nay thi mà ngày hôm qua vẫn bị hắn sai làm hết chuyện này đến chuyện kia, nó mới bắt đầu ôn từ tối hôm qua tới 4h sáng chỉ ngủ được 2 tiếng, sáng nó phải tranh thủ đi trước hắn, vì từ hôm ấy cho tới nay nó vẫn không muốn đi chung cái tên biến thái đó.
10 -"Lại đây ăn cháo đi"-"Hôm nay anh bị làm sao vậy" – Nó mệt mỏi hỏi nhưng vẫn thể hiện sự ngạc nhiên khiến cho người đối diện phải ngượng ngùngHắn vẫn không nói gì, kéo nó ngồi xuống giường còn mình thì ngồi cái ghế đối diện, hắn thổi nhẹ chút cháo đút nó.
11 -"Cháu có thể kể mọi chuyện cho chúng ta nghe được không" – Bà Lâm thắc mắc hỏi nó-"Dạ, thật ra thì. . "-----------------------------------------------------------------------------------------------------Đang đoạn ra trạm xe buýt nó gặp một vụ tai nạn giao thông, người đàn ông có vẻ bị thương rất nặng, ông ấy chảy rất nhiều máu trên cánh tay, thấy mọi người cứ đứng xung quanh chẳng ai dám đến gần giúp ông ấy, nó chen vào đám đông, lấy cái khăn của mình cầm máu giúp ông.
12 -"Hôm nay tôi vẫn không hiểu mọi chuyện như thế nào bà ạ?"Thấy ông Lâm thắc mắc bà quay sang hỏi -"Ông nói chuyện nào"-"Thì chuyện tại sao con bé Chi Lan lại ở đây? Rồi đùng cái thằng con trai mình nói nó là vợ tương lai? Rồi còn chuyện thằng quí tử cưng của bà nó thay đổi nhanh như vậy.
13 6:37 amNgồi trong chiếc LUV của hắn không khí trong xe hôm nay ngột ngạt làm sao, hắn vẫn im thinh thích từ hôm qua cho tới nay. . . -" Chuyện hôm qua.
14 Những tia nắng từ cửa sổ len lỏi vào phòng làm nó phải nhíu mày thức dậy, thấy bên cạnh không có hắn, nó có chút trống trãi. . . Đi xuống bếp thấy hắn vẫn còn mặc tạp dề, nó ngạc nhiên nhìn trên bàn toàn những món ngon.
15 Nó rất thích vườn hoa sau nhà này, mỗi lần đi học về cứ phăng phăng chạy ra vườn ngồi miết cho tới tối mịt. . . có khi nó quên cả ăn cơm chỉ vì mê tỉa hoa, bắt sâu.
16 Ở lớp xôn xao những tin đồn có anh khóa trên thích nó làm đứa nào trong lớp thỉnh thoảng liếc xuống nhìn. . . quan sát tình hình. . . -"Bà có hay tin gì không?" – Từ Duyên quay sang hỏi nóNó lẳng lơ trả lời, mắt vẫn dán vào cuốn truyện –"Tin gì á"-"Lưu Thiên Vũ học khóa 2 đang muốn làm quen bà đó, hắn mấy lần đi ngang lớp mình toàn hỏi thăm bà.
17 . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . Những ngày sau đó, hắn bận bịu phụ ba. . . chẳng đến lớp được. . . chỉ những giờ kiểm tra mới có mặt mà thôi.
18 Nó bị chuyện đó ám ảnh. . . cho đến nỗi gặp ác mộng mấy đêm liền. . . hắn lo lắng, rồi muốn nó quên mọi chuyện, nên đã quyết định đưa nó đi chơi xa một chuyến.
19 Hôm ấy là ngày đặc biệt của nó. . . với hắn là như vậy. . . Trước mấy ngày hắn đã chuẩn bị bữa tiệc rất chu đáo. . . mà nó không hề hay biết. . . 20-02.
20 Lúc lên phòng không thấy ai, hắn chạy qua phòng nó. . . thấy nó đang nằm co ro một mình-"Em sao vậy. . . mệt trong người à"-"Em không sao" – nó buồn thiu trả lời-"Tại sao lại qua đây"-"Nhà đang có khách em thấy không tiện lắm.