61 Khấu Kiệt thả Yến Hoài xuống: “Những lời của con bé…. , em đừng để ở trong lòng, con bé chỉ có cái miệng thôi, hẳn là không làm đâu. ”"Vậy những lời của anh thì sao?” Yến Hoài chỉnh sửa lại bộ trang phục trên người.
62 Editor: Quỳnh AnhKhóe miệng Nhạc Không Thượng co giật, nếu như là mình, cũng sẽ không ngu ngốc đến độ cướp bóc ở phi trường đâu? Nhiều người như vậy, có đần không cơ chứ? Chí ít cũng phải chọn ngân hàng thay vì phi trường!"Hồ đồ!" Lúc này ngài Khấu Đức rống lên: "Cháu cho rằng ông đã già rồi đúng không? Hả? Cướp phi trường! Kiểu nào cũng nghĩ ra được! Từ trước đến nay ông luôn để ý đến tình hình an ninh trong nước và trên thế giới, phi trường Paris đã xảy ra vụ cướp như thế bao giờ?”Khấu Tử Liên vội vàng nói: “Cháu không có gạt ông! Thật sự là như vậy!" Nói xong, sắc mặt còn có vẻ gấp gáp.
63
64 Editor: Quỳnh Anh"Vâng, ông nội. ” Yến Hoài gật đầu một cái: “Cháu cũng biết, cần phải đảm đương trách nhiệm của một thị trưởng. ”Ngài Khấu Đức gật đầu một cái, lần lượt đưa ánh mắt về phía Yến Hoài, Khấu Kiệt, Thương Truy Ý, Nhạc Không Thượng: “Đã lâu rồi không thấy Tứ đại cuồng long các cháu trở về thăm quân khu một chút nhỉ!” Dứt lời, lắc đầu một cái, khom lưng ngồi vào trong xe.
65 Đả tự: Webtruyen "Bởi vì, tôi rất muốn nhìn xem Khấu Kiệt sẽ chết như thế nào, Yến Hoài đến cầu xin tôi ra sao!” Người bên kia ngừng cười, ngược lại không chút chần chừ nói ra ngay.
66 Đả tự: Chiếc Mercedes E-class cao cấp dừng trước cửa cao ốc thị trưởng, lần này Khấu Kiệt đích thân lái xe, cũng không để cho bọn thủ hạ theo sau, đơn giản chỉ vì có lần Yến Hoài đã trừng mắt nhìn qua đoàn xe của anh, sau đó lạnh lùng nói một câu, "Có nhiều người đi theo như vậy, làm chút chuyện riêng tư cũng không tiện.
67 Éc. Yến Hoài nhíu mày, choáng, tại sao lại là anh ấy?"Tới là tốt rồi, làm xong hết những thứ này anh còn phải làm thêm một ca nữa. ” Yến Hoài không nhìn anh, trực tiếp ra lệnh: “Hoan nghênh thư ký thị trưởng trở lại!"Gương mặt Khấu Kiệt hiện lên đầy vạch đen, nhưng, ngẫm lại, được rồi, chiến đấu hăng say cùng với bà xã cũng là một chuyện tốt.
68 Editor: Quỳnh Anh. "Em biết tính khí của anh rồi, thách thức đến ranh giới của anh? Còn khiêu chiến tính nhẫn nại của anh?" Khấu Kiệt nhìn cô, sau lại chuyển hướng nhìn sang Dương Miêu Miêu, hài lòng khi trông thấy ánh mắt đầy vẻ sợ hãi của cô ta.
69 Editor: Quỳnh AnhRau cải? Đậu hũ? Ặc, củ cải trắng? Mầm đậu?Khấu Kiệt nhìn đến choáng váng mặt mày, món canh rắn mình mới vừa gọi đâu? Vi cá đâu? Tôm hùm nữa? Đi đâu hết rồi?Nhìn bộ dạng ngây ngốc của Khấu Kiệt, ngược lại Yến Hoài cảm thấy rất vui vẻ trong lòng.
70 "Đã ổn thỏa cả rồi. Thị trường chứng khoáng lên xuống là chuyện bình thường. ” Khấu Kiệt liếc mắt nhìn Khấu Tử Liên: “Còn em thì ngược lại, cả ngày đi chơi với Dương Miêu Miêu, không biết học hỏi thứ gì.
71 Hai người tự chọn ình hai khẩu súng lục. Trong phòng ngủ, Yến Hoài đi đến bên dưới gầm giường của mình, ấn xuống một cái, quả nhiên, phiến gạch trên sàn nhà chợt mở ra!Yến Hoài ra hiệu với Khấu Kiệt, dẫn đầu đi xuống.
72 Editor: Quỳnh Anh"Pằng" "Pằng", chuyển sang bên này, lại "Pằng" "Pằng" mấy tiếng, đôi mắt đen của Khấu Kiệt chăm chú quan sát những chiếc bia đang di chuyển không ngừng, mười tám giây trôi qua, hai mươi phát súng đã nổ ra.
73 "Kiệt à, mẹ đã trở về rồi, mẹ thật sự xin lỗi con, thật sự xin lỗi ông nội, con trở về đi! Đêm nay mẹ sẽ phải lên máy bay rời khỏi đây, 0 giờ sáng, bay đi Brazil.
74
75 Editor: Quỳnh AnhHai người nắm tay nhau, đi vào một phòng chờ khác, nhưng, ngay lúc này, bên trong phòng chờ liền vang lên giọng nói của nhân viên qua loa phát thanh.
76 Yến Hoài sững sờ, nhìn theo hướng Tần Liễm vừa rời khỏi, nhớ lại lời nói và hành động ban nãy của Tần phu nhân, trong lòng chợt trở nên kích động lạ thường: “Tần phu nhân! Cô biết ba của cháu có đúng hay không? Cô biết ông ấy phải không? Tần phu nhân, trở lại đây! Trở lại đây nói chuyện một chút!"Khấu Kiệt thấy Yến Hoài đột nhiên trở nên kích động, ngược lại mình càng thêm tỉnh táo, đưa tay kéo lấy Yến Hoài: "Hoài, đừng kích động!""Bà ấy biết chuyện của ba em! Bà ấy biết!" Yến Hoài trừng mắt nhìn anh, Khấu Kiệt cũng hiểu điều đó, hai người im lặng, nhìn nhau.
77 Khấu Kiệt thở dốc một hơi: "Tiếp tục. ""Anh! Chết tiệt!" Yến Hoài cầm lấy bộ quần áo bên cạnh, ném qua, nện vào mặt của anh, trừng mắt nhìn anh chằm chằm.
78 "Hoài!" Khấu Kiệt nhìn cô, lập tức đuổi theo, ngược lại Lý Hoàn Suất vẫn còn đủ tỉnh táo, mỉm cười nhìn những người đang kinh ngạc khi chứng kiến cảnh tượng ban nãy, gật đầu rồi chậm rãi đi ra ngoài.
79 "Không xong cái gì?" Khấu Kiệt đứng lên, nhìn Yến Hoài, cô ấy đang nghĩ đến điều gì?"Bến tàu bị nổ tung, cái gì cũng không còn nữa! Nói chi đến chứng cứ?" Yến Hoài xoay người, mà Lý Hoàn Suất đã xông ra.
80 Người nọ nhìn thấy Yến Hoài đuổi theo, lập tức nhảy xuống cửa sổ! Yến Hoài đuổi kịp, nhìn xuống, thấy người kia dùng tốc độ cực nhanh, hai ba bước đã mất hút vào ánh hoàng hôn!Yến Hoài lập tức xoay người, cầm dao găm lên, thăm dò những căn phòng khác trong nhà.