41 Sau khi Tô Lị đi dạo chơi một ngày, thật ra thì cô cũng không biết mình đã đi bao lâu vì bầu trời ở Ma Giới lúc nào cũng âm u, từ lúc cô đến đây thì sắc trời vẫn không hề thay đổi.
42 Nơi Shere bị nhốt nhìn không giống một tầng hấm mà lại giống một gian phòng thí nghiệm hơn.
Tủ kính bên cạnh để đầy những lọ thủy tinh to nhỏ khác nhau, chiếc bàn cách đó không xa trải đầy những trang giấy, ống nghiệm, ngoài ra còn có rất nhiều những dụng cụ khác.
43 “Em chuẩn bị xong chưa? Chúng ta sẽ bắt đầu chạy trốn!”
Tô Lị còn chưa kịp phản ứng thì Shere đã đột nhiên kéo tay cô lao đi, vừa chạy vừa vung kiếm đánh về phía đám người sói.
44 Tô Lị vội vàng quay người lại nhìn, nhưng khi nhìn thấy khuôn mặt không phải như trong mong chờ của mình thì trong mắt liền hiện lên một chút thất vọng, sau đó nhanh chóng cười nói: “Xin chào Cleves.
45 Tô Lị bế trả lại đứa bé cho vị nữ sĩ kia, bà ấy cũng mỉm cười tao nhã nói: “Xem ra Laysi cũng rất thích tiểu thư. ”
“Có lẽ là tôi với đứa bé này có duyên.
46 Khi nhìn những quý tộc đứng bên dưới, điều đầu tiên Tô Lị nghĩ đến là nạn buôn người. Thật không ngờ những tên buôn lậu kia muốn bán bọn họ cho đám quý tộc này.
47 Ngoài cửa vang lên tiếng mưa rơi tí tách, trên người Tô Lị mặc một bộ váy ngủ màu xanh nhạt bằng tơ tằm, khẽ dụi hai mắt vẫn còn mơ ngủ, từ trên giường đứng lên.
48 Nghe vậy, Shere và Tô Lị đồng thời quay sang nhìn nhau. Lam Sắc Yêu Cơ mà Nữ Hoàng yêu cầu cũng được để bên trong toa xe cuối cùng chất hành lý, nếu toa xe đó bị tách khỏi đoàn tàu, cũng có nghĩa là có người cố ý gây nên.
49 Trên trán Tô Lị không ngừng toát mồ hôi lạnh, biểu cảm vô cùng thống khổ. Đây là lần đầu tiên Shere cảm thấy bối rối như vậy, sau khi giúp cô xử lý vết thương trên trán, Shere vội vàng vắt khô khăn ướt để thấm bớt bồ hôi trên trán Tô Lị.
50 Tô Lị đã trở lại thế giới của mình hơn một tuần, ngoại trừ tình cảm giữa cô và ba cô bạn cùng phòng tốt hơn trước kia và bản thân cô không còn cô đơn một mình thì tất cả mọi việc vẫn diễn ra bình thường.