21
Bữa cơm trưa thực sự rất phong phú, Lăng Viên nấu súp đặc ngon cực kì, Lăng Thượng khen ngợi hết lời.
Theo phân công của Lăng Thượng, Khúc Mẫn và Tiểu Vũ bị đuổi vào bếp rửa bát đĩa.
22 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Buổi tối hôm đó, Lăng Thượng không dạy Vân Liệt khiêu vũ.
23 Thắt lưng xoay ngang xoay dọc, bài hát "Giữa lưng chừng mùa đông" vẫn văng vẳng bên tai, nhàn nhạt bao trùm lên cả mảng không gian xung quanh hai người.
24 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Vào thời Minh Thanh, thị trấn Lập Phong đã từng là khu vực giao thông trọng yếu.
25
Vân Liệt ở trong phòng.
"Chẳng lẽ cậu vẫn nghĩ rằng sẽ chỉ có mình tôi đến à?" Hà Thù vừa đi, Lăng Thượng đã hỏi.
Vân Liệt chần chừ chốc lát mới đáp một tiếng.
26
Quán rửa ảnh Yến Thanh.
Chiếc xe đạp dừng lại trước cửa. Một cô gái tóc dài nhảy xuống, dáng người cô cao gầy.
Đẩy cửa ra, cô tiến thẳng về phía quầy hàng.
27
Ngày nối tiếp ngày, thoáng cái đã gần đến tháng Năm.
Chào mừng ngày Quốc tế Lao động.
Lăng Thượng về nhà, phát hiện ra Lăng Viên cũng đã quay lại.
28 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Khóa thực tập kết thúc, Vân Liệt trở về!
Tất cả sinh viên học viện Sư phạm đều quay lại, sân trường vắng vẻ giờ tràn đầy sức sống.
29
"Vốn chưa từng tương tư, nay bỗng thấy tương tư, chợt lo sợ tương tư. "
Vân Liệt đọc dòng chữ trên tờ giấy xong đờ người ra.
Nàng không ngờ tới chuyện này.
30 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
*sao mình cảm giác từng edit một chương có tựa y hệt thế này rồi nhỉ ( "◔ ‸◔") Feeling déjà vu 1
.
31 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Vũ hội tốt nghiệp đưa tiễn sinh viên lần thứ 85.
32
Phần IV. Ranh giới giữa yêu và đau.
Nghỉ chân bên ngoài.
Ngay cạnh con đường xưa cũ.
Cỏ biếc thơm ngát hương
Gió đêm nhẹ lướt tan tiếng sáo.
33
Lại nửa tháng nữa trôi qua, Vân Liệt từ nhà quay trở về. Lần này nàng không có dự định rời đi.
Thuyết phục cha mẹ là việc vô cùng cực khổ, nàng cố gắng làm người nhà thấu hiểu mong muốn của bản thân.
34
Đôi lời bạn editor: lại một lần feel déjà vu, cảm tưởng như từng edit một chương như thế này =)) 6
*
Ăn xong sủi cảo thì mồ hôi đầm đìa, hai người ra phòng khách ngồi bật quạt điện.
35
Đạp xe lai Vân Liệt đi khắp thành phố kiếm tìm cây hợp hoan, tiếc là ngay cả các công viên cũng không có.
Lăng Thượng bắt đầu hỏi đám bạn học, đi tới đi lui, cuối cùng cô đành phải cầu cứu Lâm Phổ.
36
Ngày hôm sau, hai người thực sự đã đi đến thị trấn nhỏ nọ.
Thời điểm xuất phát khí trời cực kỳ oi bức, khiến người ta thở cũng khó khăn. Vân Liệt khá bất an, nhưng nàng không muốn bỏ qua cơ hội này, Lăng Thượng cũng tương tự, thế là bọn họ quyết định nhét thêm chiếc ô vào ba lô đeo sau lưng.
37
Bên ngoài trời mưa tầm tã, át cả tiếng chuông điện thoại ở trong nhà.
Lăng Viên mới trở về, anh còn đang trong phòng thay quần áo, đến lúc đi ra định tiếp thì tiếng chuông đã ngừng.
38
Cuối cùng trận mưa kia cũng ngừng.
Ánh nắng mặt trời nhanh chóng lan tỏa muôn nơi, vạn vật hết thảy đều rực rỡ hẳn lên.
Vốn dĩ muốn mượn ô che mưa để đến viện dưỡng lão, cuối cùng lại thành che nắng.
39 Đôi lời tác giả: kiểm tra lịch, thế là tôi đã bỏ không viết truyện được 4 tháng rồi, thấy rất sợ hãi, bởi biết lại một lần nữa mình khiến mọi người thất vọng.
40
Vân Liệt tắm xong rồi trực tiếp đi vào phòng.
Lăng Thượng đang nằm ngẩn người trên giường, hai tay gối đầu.
Vân Liệt cúi xuống, nàng thấy hai mắt Lăng Thượng nhắm nghiền.