Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Bá Khí Chương 209: Một Tên Cũng Không Chạy Được

Chương trước: Chương 208: Vậy Thì Đại Khai Sát Giới



Chương 209: Một tên cũng không chạy được

Nguồn: Vipvanda

Sưu tầm:

(¯`'•.¸(¯`'•.¸† Nhóm dịch Black †¸.•'´¯)¸.•'´¯)

>

Nhưng không ngờ, từ trong Vô Ngân Điện bỗng xuất hiện hai cánh tay giao long, thần lực vô biên, hạo khí nồng đượm.

Khí thế không thể chống đỡ, trực tiếp đánh chết ba gã tiên thiên tử khí cảnh võ giả! Ngay cả thi thể cũng bị giao long nuốt mất. Chết không toàn thây. Hung tàn tới mức khiến người khác rét lạnh.

Chiến cuộc đã xuất hiện cục diện mà không ai ngờ tới.

Lúc này, 6 gã tiên thiên hạo khí cảnh võ giả sắc mặt đều kinh hãi. Gã Thượng Quan Hồng thấp giọng nói:

- Các vị, chúng ta là tiên thiên hạo khí cảnh võ giả, ở trong tiên gia phúc địa của hoàng thất cấp bậc phân chia rõ ràng, chúng ta hãy cứ đứng nhìn động tĩnh đã. Với tu vi, thân phận của chúng ta, đi giúp một đám tiên thiên tử khí cảnh võ giả trấn áp một tên tiên thiên cương khí cảnh võ giả, dù sao cũng khó chấp nhận được. Còn nữa, gã tiên thiên cương khí cảnh võ giả này đúng là yêu nghiệt, vượt cấp giết người dễ dàng như ăn cơm uống nước, nhất định không phải bậc tầm thường, nhất định có chỗ dựa rất lớn. Chúng ta không nên động vào, không thể động vào.

5 gã tiên thiên hạo khí cảnh võ giả cũng đồng ý gật đầu.

Ở một khu vực khác, tiên thiên tử khí cảnh võ giả, tiên thiên hạo khí cảnh võ giả tụ tập đứng nhìn ngày càng nhiều, tất cả đều đứng trên hư không, lúc này tất cả đều tròn mắt bàn luận.

Sở Phong và Mạc Thu Sương cùng đứng bên nhau.

- Xem ra, thực lực của Phong Vân Vô Ngân lại tăng thêm một bậc nữa rồi. Yêu thai bí thuật so với khi thi đấu giao lưu vũ kỹ của ngũ đại tông môn đã khác xa rất nhiều, thật là cường hãn.

Sở Phong mặt xám xịt, trong lòng vừa tự ti vừa chấn kinh:

- Mạc Thu Sương, lúc này Phong Vân Vô Ngân muốn giết ngươi e rằng không cần tốn nhiều sức lực nữa rồi.

Sắc mặt của Mạc Thu Sương cũng vô cùng khó coi, tái nhợt như người chết, khóe mắt không ngừng co giật. Mạc Thu Sương xúi giục đám người Chu Viêm tới vây giết Phong Vân Vô Ngân, muốn mượn đao giết người , nhưng không ngờ Phong Vân Vô Ngân không chỉ không chịu thần phục mà chỉ ra tay một cái đã giết chết ba gã tiên thiên tử khí cảnh võ giả, lực chiến đấu đại tăng.

- Mạc Thu Sương, sau này người muốn đối phó với Phong Vân Vô Ngân thì đừng lôi ta vào.

Sở Phong trịnh trọng nói:

- Ta vẫn quý mạng sống của mình, không muốn tự tìm cái chết.

- Hả?

Sắc mặt Mạc Thu Sương trở nên âm lãnh.

- Tên Phong Vân Vô Ngân này, từ lần đầu tiên ta gặp hắn, mỗi ngày thực lực của hắn đều tăng lên, thật là đáng sợ. Mỗi một lần nguy cơ đều trở thành cơ hội cho hắn lột xác. Loại người này ta không dám đắc tội, cũng không có khả năng đắc tội.

Sở Phong bình thản nói, trong lòng thoải mái như nhìn thấy mặt trời sau cơn mưa.

- Vốn dĩ trong lòng ta còn có chút oán hận hắn, muốn tìm cơ hội diệt hắn, nhưng bây giờ ta hoàn toàn không còn ý nghĩ đó nữa, trong lòng cũng nhẹ nhõm hơn nhiều.

Nói xong, Sở Phong lui lại mấy bước, tạo khoảng cách với Mạc Thu Sương, thái độ đã phân định rõ khoảng cách với hắn.

Đúng lúc đó, Chu Viêm và 17 gã tiên thiên tử khí cảnh võ giả cùng nhanh chóng lui lại, y phục rách nát, vô cùng chật vật, kinh hãi nhìn Phong Vân Vô Ngân.

- Chu Viêm lão đại, phải giải quyết thế nào?

Một thiếu phụ áo trắng run rẩy nói:

- Tên này dường như, dường như không dễ đối phó như vậy.

Khóe mắt Chu Viêm tràn ngập nộ hỏa, trên đỉnh đầu mây dày đặc, từng đạo lôi điện trút xuống, lôi thần hư ảnh trên hư không cũng xuất hiện nộ hỏa sau khi bị coi thường. Từng lớp đao ý không ngừng lan tỏa ra.

- Chúng ta đã đánh giá thấp tên đó, nhưng, hắn dù sao vẫn chỉ là tiên thiên cương khí cảnh võ giả, không thể sai được, chúng ta có gì phải sợ hắn chứ? Vừa rồi là do chúng ta quá bất cẩn mà thôi. Yên tâm, Lôi Thần Thất Thán của ta còn có mấy chiêu lợi hại chưa thi triển. Ma công của hắn xem ra chưa hề viễn mãn, con giao long vừa rồi cũng chưa hoàn toàn là hạo khí cảnh, không cần sợ hắn.

Chu Viêm oán hận nói.

- Chu lão đại, chúng ta... chúng ta tạm thời rút lui đi. Ta có dự cảm không lành.

Một gã cao gầy sợ hãi nói.

Đúng lúc đó...

Một đạo kiếm mang từ trong Vô Ngân Điện đâm ra, giống như đâm thủng bầu trời, không trung bỗng nhiên kiếm khí cuồn cuộn không ngừng.

< id="abd_vidinpage">

< id="pva">

Loading...

Xem tiếp: Chương 210: Quá Hung Tàn, Khiến Người Khác Khiếp Sợ!

Loading...