41 "Bụp. . . choảng" "Mày chết này con, dám cắn ta à, con muỗi chết tiệt"Những tiếng nói văng vẳng lên trong một ngõ cụt u ấm đến đáng sợ. ( Ở nơi đây, cây cỏ nhiều nên có muỗi là chuyện đương nhiên).
42 Màn đêm Đà Lạt tĩnh lặng đến yên ả. Không như Sài Gòn sôi động mà cũng chả giống Hà Nội phá cách. Đà Lạt thường chọn ình nhịp sống thong thả bình yên cũng không kém phần mộng mơ.
43 Mình biết truyện mình không được hay nhưng mình là tác giả mình cũng có quyền với fic của mình chư! Có một bạn cop truyện đăng lên thay đổi tên toàn bộ nhân vật.
44 XIN CHÀO MỌI NGƯỜI, DÙ KHÔNG MUỐN NGẮT QUÃNG NHƯNG MÌNH ĐÀNH PHẢI VIẾT CHƯƠNG THÔNG BÁO LẦN 2. MÌNH KHÔNG BỎ FIC MÀ CHỈ LÀ TẠM DỪNG FIC ĐỂ GIẢI QUYẾT MỘT SỐ VẤN ĐỀ VỀ EDIT TRUYỆN NHƯ MÌNH NÓI LÚC TRƯỚC.
45 Tắm rửa đàng hoàng xong xuôi, Thanh Hà và mọi người xuống nhà bếp ăn sáng. Vâng, có ba giờ sáng thôi ạ. ^^ Mới bước xuống đầu cầu thang mà mùi thức ăn đã chạy đùa tinh nghich bay quanh lỗ mũi mọi người khiến cho ai cũng phê như con tê tê.
46 Lại bắt đầu với một câu muôn thủa. Người xưa có câu: Ghét của nào trời trao của ấy. Vậy mà đúng. Thử xem đã có biết bao nhiêu cặp đôi lấy nhau vì sự ghét để khi lớn lên con nó hỏi:"Bố/Mẹ ơi, ngày xưa sao hai người lại yêu nhau vậy ạ?".
47 Xế chiều, Đà Lạt nổi bật với những cánh hoa anh đào rơi và những chiếc lá phong đỏ ven đường. Trên con đường đó có một chiếc taxi lướt nhanh qua các cánh hoa như cùng chia sẽ nỗi niềm chiến thắng.
48 Bốn con người dựa vào nhau đứng ở cửa quán với vẻ chán nản. Nhưng họ không ngờ rằng, mọi người đi qua đường cứ tưởng họ là dàn diễn viên được chủ quán mời về làm người mẫu quảng bá lẩu Đà Lạt này ,nên ai ai đi qua cũng ngước nhìn với đôi mắt đèn xe tăng mồm đĩa hát và kèm theo đó và những ánh đèn flas nhí nháy.
49 Nhắc đến mùa thu ta thường nhắc đến những thảm lá vàng nằm trên mặt phố, những chiếc xích lô tấp nập trên đường và những bước chân dạo phố buổi chiều qua.
50 Hoàng Phong bỗng đập mạnh tay vào bàn, đôi mắt anh lóe lên những tia tức giận. -Khốn khiếp. -Chú, bình tĩnh đi. Cháu mới nghe cũng ức chế lắm nhưng cũng phải bình tĩnh để đến hỏi ý kiến chú.
51 Mấy chuyện kế tiếp sau chắc các bạn đã đoán ra nên cho phép Hazu mình đốt cháy giai đoạn. ------------------------- Đồng hồ quay quay quay---------------------------------------------------Đã hai tháng bị bơ với vẻ lầm lì và im lặng thì ngay giờ phút này đây căn phòng C115 thuộc chung cư C đã trở lại với vẻ ban đầu của ba năm vốn có.
52 Mở đầu ngày chủ nhật là một ngày nắng nhẹ, gió nhẹ và mây lướt nhè nhẹ. Tóm lại hôm nay là một ngày đẹp trời để đứa con dâu tương lai ra mắt mẹ chồng.
53 Sau khi bỏ đi khỏi nhà Phong, Thùy Linh bắt một chiếc taxi đi về nhà mẹ đẻ. Cô khóc tức tưởi kể nỗi lòng ẹ cô nghe. Tuy bà muốn con gái bà lấy chồng thật, nhưng thấy nó như thế này thì thương nó quá.
54 Đúng 9h30 Quỳnh Thư và Thanh Hà đã về đến sân bay để trở về Hà Nội. Mọi kế hoạch ở Đà Lạt họ đã hoàn thành xong hết rồi. Hải Bò đã bị bắt từ mấy hôm trước , đương nhiên người lập công là chú công an đẹp trai Hoàng Dương.
55 Đã hai tiếng trôi qua mà Quốc vẫn nhìn chằm chằm vào màn hình điện thoại. Chờ cho đến khi chiếc điện thoại vang lên tiếng kêu thông báo "pin yếu" anh mới đặt chiếc điện thoại xuống.
56 Hà Linh gõ cửa rồi bê luôn khay thức ăn lúc nãy vào cho phòng Quốc. Cô biết anh là một người dù có chuyện gì xảy ra nữa thì anh cũng sẽ không bỏ bữa. Vì vậy nên cô mới nay ra ý kế hoạch hay này.
57 Sắp đến ngày đại hỷ của Hoàng Phong và Thùy Linh nên họ rất chi là bận rộn. Chỉ riêng cái phần trang phục thôi cũng đủ nhức đầu khi cô dâu và chú rể không ứng ý, chưa kể đến trang trí lễ đài, phù dâu.
58 Vẫn bộ váy phụ dâu trắng từ sáng vẫn chưa thay, Thanh Hà mệt mỏi dựa vào tường chờ điện thoại. Đã hần mười tiếng trôi qua mà cái người dấu mặt kia vẫn chưa hề gọi lại.
59 Gọi cho Quỳnh Thư không được, Quốc lo lắng đến mức không kịp thay cả quần áo mà chạy thẳng đến khu trung cư của cô. Bước tới phòng C115 sau khi chạy cầu thang bộ từ tầng một lên tầng sáu, anh không còn hơi sức nào nữa mà chỉ kịp đập cửa họi cô mà thôi.
60 Nhặt tấm ảnh lên, đôi tay Quốc chạm vào gương mặt đó. Là Quỳnh Thư mà, nhưng sao cô lại. . . đi chung với Hà Linh như thế này. Nghĩ có chuyện gì đó uẩn khúc ở đây Quốc vội vàng mở lá thư ra đọc trước sự chờ đợi của mọi người.