81 Cánh cửa xa hoa, Âu Thiển Thiển chần chừ vươn tay, sau đó nhấn chuông cửa màu trắng. Chỉ mấy giây, cánh cửa khép chặt đã được mở ra, Lôi Minh mặc áo sơ mi màu trắng, không mang cà vạt, cởi bỏ hai nút áo, trông hắn thật anh tuấn, hắn nói "Em đã đến rồi!"Âu Thiển Thiển khẽ cúi đầu, không nhìn tới mặt của hắn, nhỏ giọng nói, "Tôi có chuyện muốn hỏi anh!""Vào đi, tôi đã chuẩn bị bữa tối mà em thích!" Hắn nói xong, liền nghiêng người nhường đường.
82 Trong phòng bệnhHàn Đông Liệt ngồi dựa vào thành giường, Three đứng bên cạnh, trên mặt vẫn dịu dàng, nhưng giữa hai lông mày lại có nét âm trầm mờ nhạt.
83 Hàn Đông Liệt nhíu chặt chân mày, từ lần đầu tiên nhìn thấy Lôi Minh, hắn đã cảm thấy hắn ta rất khác người, không nghĩ tới hắn ta lại là thích giết người như vậy, không trách được sao cô ấy lại sợ hắn ta, sợ đến phát run.
84 Âu Thiển Thiển cau mày, đi tới trước mặt hắn, hung hăng nói, "Không phải đã bảo anh ở trong phòng nghỉ ngơi rồi sao, tại sao anh lại chạy đến đây? Anh không thể làm cho người khác không lo lắng được sao?""Lo lắng?" Hàn Đông Liệt tức giận giương mắt nhìn cô, " Người lo lắng kia không phải là tôi sao? Không phải nói hai giờ sao? Em xem giờ là mấy giờ rồi?" Trời đã tối, hơn nữa lại lạnh như thế, nhưng hắn chấp nhận sẽ bị cảm mà ngồi cả buổi ở đây chờ cô!Âu Thiển Thiển cúi đầu tự nghĩ, thì ra là cô đã lang thang không mục đích quá 1 giờ so với thời gian đã hẹn với hắn.
85 Trong nháy mắt, một viên bạn bắn xuyên qua bả vai Hàn Đông Liệt, trên bả vai rắn chắc hiện lên một vết thương, máu đỏ từ từ chảy ra, bộ đồ bị nhuộm đỏ.
86 Sáng sớm ngày thứ hai, Hàn Đông Liệt sẽ làm thủ tục xuất viện, hai người cũng không nói tới chuyện tối hôm qua, giống như là đang tránh né, nhưng mà giữa hai người, lại có vẻ biến hóa kỳ lạ.
87 Tại tòa cao ốc của tập đoàn Hàn Thiên công việc đại lâuÂu Thiển Thiển đứng trước của phòng Tổng giám đốc tạm thời, chần chờ thật lâu mới đưa tay gõ gõ cánh cửa.
88 một ly cà phê bốc hơi nóng được đặt trên làm việc, Âu Thiển Thiển lịch sự cúi đầu nói "Lôi Tổng, cà phê của anh!"Lôi Minh cúi đầu làm việc nghiêm túc, đưa tay cầm ly cà phê, theo thói quen uống một hớp lớn.
89 Tay Hàn Đông Liệt không ngừng dùng sức cầm điện thoại di động, điện thoại di động phát ra tiếng "Tút Tút", hắn đứng dậy xuống giường, bàn chân mới vừa đụng mặt đất lạnh như băng, hắn chợt dừng động tác lại, hung hăng cắn răng đem chân thu hồi.
90 Ánh mắt Âu Thiển Thiển cũng không để ý ánh mắt hắn, mà ánh mắt kiên định nhìn hắn, "thật không có lựa chọn khác sao? Anh không nên ép tôi như vậy ?""Nếu không em nghĩ như thế nào? Để cho hắn và em triền miên ở chung với nhau? Tôi sẽ làm cho em vĩnh viễn trở thành người phụ nữ của tôi, để cho thân thể em chỉ thuộc về tôi?" hắn vừa nói, tiến lên hai bước, dùng sức ôm cô, thân thể của cô dán chặt vào nơi nào đó trên thân thể hắn, để cho cô cảm nhận được hắn bây giờ khát vọng cô như thế nào.
91 Lôi Minh cuồng bạo hôn môi của cô, bàn tay xé y phục của cô, môi di chuyển đến cổ cô dùng sức gặm cắn tạo ra những dấu vết đỏ tươi, tay di chuyển xuống phía dưới, chạm vào thắt lưng váy cô.
92 Bên trong xe BMWÂu Thiển Thiển nắm chặt cổ áo khoác trên người, lúc này cô không hề chảy nước mắt nữa, những hai mắt vô thần ngồi ở ghế cạnh tài xế. Thỉnh thoảng Three quay đầu liếc nhìn cô một cái, muốn mở miệng an ủi, những cũng không biết nói gì, cho nên chỉ có thể trầm mặc, vẫn trầm mặc!Đột nhiên, Âu thiển thiển nhẹ giọng mở miệng, "Three, có thể ghé vào tiệm bán quần áo một lúc không? Tôi muốn mua bộ quần áo!"Nếu như cứ như vậy đi về, để cho Hàn Đông Liệt thấy được hắn nhất định sẽ giận.
93 Âu Thiển Thiển bị hắn ôm thật chặt, theo phản xạ giãy giụa muốn chạy trốn, nhưng Hàn Đông Liệt lại càng ôm càng chặt, không chịu buông cô ra. "Buông tôi ra, Hàn Đông Liệt!" Cô vẫn dùng sức đẩy hắn, chỉ cần nghĩ tới chị, cô cảm thấy mình giống như là tội phạm.
94 "Công khai? không được!" Âu Thiển Thiển lập tức từ chối!Nếu như chuyện này để cho chị biết, chi sẽ rất đau lòng, sẽ rất khổ sở, mặc dù ngoài mặt chị sẽ không biểu hiện ra, nhưng mà có người phụ nữ nào sẽ không thương tâm chứ?"Tôi đã quyết định rồi!" Hàn Đông Liệt đã cân nhắc quyết định của mình.
95 Nữ quỷ?Âu Thiển Thiển nghi ngờ đi đến trước cửa phòng, lấy tay nhẹ nhàng gõ một cái cửa, sau đó dựa tai vào trên cửa, gõ cửa lần nữa. Lỗ tai nhạy bén lập tức nghe ra, phía sau cánh cửa này, còn có hai cánh cửa.
96 Âu Thiển Thiển dừng bước lại, xoay người mỉm cười nói, "Có chuyện gì không?""Em muốn đi đâu?" Hắn hỏi. "Đi làm!" Cô trả lời rất tự nhiên. "Không cho phép đi!" Hàn Đông Liệt đột nhiên giận dữ.
97 Chính là yêu cô ấy như vậy, mình cũng không cách nào khống chế tâm tình này, coi như là bị thương nặng, cũng sẽ không ngừng yêu cô. “Anh Đông Liệt, anh mới vừa.
98 Biệt thự Lam gia"Thiển Thiển? Em tại sao lại đột nhiên trở lại? Đã xảy ra chuyện gì sao?" Three hơi kinh ngạc nhìn cô, nhớ tới mấy giờ trước cô vội vã gọi điện thoại, mà bây giờ lại đứng ở trước mặt hắn, là chuyện bại lộ rồi sao? Hay lại xảy ra chuyện gì?Âu Thiển Thiển ngồi ở trên ghế sa lon, nặn ra nụ cười nói, "Chuyện gì cũng không phát sinh, tôi chỉ là muốn trở lại ở một thời gian ngắn.
99 Cái gì? Hai người bọn họ tại sao lại cùng tới?Âu Thiển Thiển lộ ra vẻ mặt kinh ngạc, tâm bắt đầu bất an. Không thể để cho hai người bọn họ ở chung một chỗ, Lôi Minh quá nguy hiểm, mà với cái tính khí nóng nảy của Hàn Đông Liệt, càng sẽ không cẩn thận, sẽ kích thích Lôi Minh muốn giết người.
100 Ba người đàn ông cùng nhìn về phía Âu Thiển Thiển, đồng thời ánh mắt của họ cũng trở lên dịu dàng. Âu Thiển Thiển đi tới trước mặt họ, hơi hốt hỏang nói: “ Lôi Minh, anh tìm tôi có việc sao?”Hàn Đông Liệt rõ ràng là có vấn đề, cô không hiểu tại sao Lôi Minh trở lại? hắn tìm cô có chuyện gì?“Tôi muốn nói chuyện riêng với cô!” Tầm mắt Lôi Minh nhìn chằm chằm cô, giống như nơi này chỉ có hai người bọn họ.