Ảo Tưởng Soái Ca Ngôn Tình Chương 28: Vào Cung
Chương trước: Chương 27:tương Phùng
Lần này tới kinh thành phồn hoa, Thủy Vũ Băng thực có chuyện trong lòng, chính là Hoàng thượng cư nhiên lại có lệnh thỉnh nàng vào cung thiết yến. Mà đạo thánh chỉ kia cũng rõ, Thủy Vũ Băng đại diện Thủy Cốc mà tham dự. Mặt mũi Hoàng đế, nàng có thể không nể. Bất quá liên quan tới Thủy Cốc lại khác. Thủy cốc xưa nay trung lập,vạn vạn kẻ nghe danh, này là cả một chuyện xưa.
Thủy Vũ Băng cũng không rõ sự tình.
Khách điếm ngay thứ hai Thủy Vũ Băng hồi kinh, liền có thái giám trong cung mang thiếp mời tới cửa.
Cung yến ba ngày sau tổ chức, lại cùng ngày nàng hẹn Thủy Tiêu Duệ thưởng hội hoa đăng. Nghe tin, Thủy Tiêu Duệ thương tâm một hồi,lại không lỡ khiến nàng bận tâm cười gượng nói có thể tự lo bản thân. Lần này nàng lại thất hứa!
Mười lăm tháng mười hai.
Trong mê man tỉnh dậy, Thủy Vũ Băng giữa tiết trời lạnh giá của mùa đông mà ướt đẫm mồ hôi. Nàng cư nhiên gặp ác mộng. Mấy ngày gần đây Thủy Vũ Băng thường xuyên trong mê man, tâm trạng thực không tốt. Nhớ tới thế mà đã tới ngày cung yến, nàng liền dậy chuẩn bị.
Hôm nay nàng phá lệ mặc một thân bạch y, điểm mẫu đơn đỏ rực. Mẫu đơn thêu trên nàn váy trắng,như có như không càng thêm nổi bật, thanh lệ mà bắt mắt vô cùng. Bạch y khiến nàng liên tưởng tới đóa bạch liên hoa yếu ớt mỏng manh, hiếm khi Thủy Vũ Băng dùng.
Vấn tóc đơn giản, Thủy Vũ Băng xưa nay không hứng thú với trang sức mỹ lệ, bởi vậy nàng chỉ dùng trâm ngọc hồng lựu khắc thành. Tuy đơn giản,giá trị liên thành lại khó so được. Nơi đây bạc vàng không thiếu,bất quá ngọc là món đá quý vạn lượng khó cầu,mà để chế tác ra một cây trâm ngọc phải biết cần khối ngọc lớn như nào mới tạo thành. Trâm hồng lựu càng đỏ, càng trân quý, cư nhiên trâm của Thủy Vũ Băng mang một màu đỏ thẫm của máu, bất quá lại tinh khiết, kết hợp với áo choàng màu huyết phi thường hoàn mỹ.
Bước chân tới cửa lớn khách điếm, đã có xe ngựa đợi sẵn, Thủy Vũ Băng dùng tốc độ nhanh nhất lên xe,chỉ sợ cái lạnh ngấm vào da thịt.
Không biết qua bao lâu, tỉnh dậy bởi tiếng huyên láo bên ngoài. Nàng mới nhận ra bản thân thế nhưng mơ màng ngủ quên, mà xe ngựa cũng chậm dần rồi dừng hẳn.
Phu xe bên ngoài lên tiếng nhắc nhở.
-"Tiểu thư,đã tới nơi."
Thủy Vũ Băng lười nhác vươn bàn tay nhỏ mở rèm xe, động tác nhanh nhẹn nhảy xuống tuyệt không lưu luyến tư vị ấm nóng trong xe ngựa. Nếu không nàng thực không có can đảm bước xuống, giá lạnh này không phải chuyện đùa.
Nơi nàng đứng hiện tại chính là cửa Nam hoàng cung, chuyên dùng để thiết đãi yến tiệc. Hầu như mọi yến tiệc trong cung cấm tổ chức, nữ khuyến quan lại đều từ cửa này bước vào. Chính là qua một loạt thị vệ cùng mama kiểm tra qua bái thiếp,đại danh phòng ngừa kẻ có ý đồ chà trộm vào.
Đường lớn thênh thang, thế nhưng đã bị xe ngựa lớn nhỏ không đồng nhất quy cách ngừng đầy.
Những xe ngựa này đều có mỗi cái gia tộc dấu hiệu, hoặc hoa lệ,hoặc điệu thấp,hoặc mộc mạc...
Mà xe ngựa Thượng Dương Quân phái tới tuy là loại thượng đẳng, bất quá cũng không làm nàng thêm nổi bật. Khoản này Thủy Vũ Băng hợp ý. Vào cung,nàng không thể dùng sa che mặt, lại càng không thể dịch dung. Bất quá Thủy Vũ Băng đã trang điểm qua một lượt,tự mình biến bản thân các đường nét nhạt đi. Nàng hiện tại,chính là một tiểu mỹ nhân thanh tú hoa lệ,nét yêu mỵ của nàng giảm bớt phần nào.
Tuy vậy, đứng trong một đám oanh oanh yến yến, không nổi bật hơn người tránh để người người rơi tầm mắt.
Nhóm tiểu cô nương tụm năm tụm ba nghị luận chờ đợi tới lượt chợt im lặng. Lực chú ý rời vào hai xe ngựa đang tới.
-"Ồ,xe ngựa Thừa tướng phủ cùng xe ngựa Liễu Gia cư nhiên lại tới cùng một lúc."
Thủy Vũ Băng mơ hồ còn nghe được chất giọng chế giễu của tiểu cô nương nào đó không kìm được mà lên tiếng. Đám đông có chút kích động.
Liễu Gia, Thủy Vũ Băng không để tâm, cái rơi vào tai nàng,chính là Phủ Thừa tướng kia. Có chút quen tai nha.
Hai xe ngựa đồng loạt dừng lại, xe ngựa đánh dấu phủ Thừa tướng có tì nữ vén rèm xe bước xuống trước ,trên mặt đất thả ra ghế đẩu, chưa đầy một khắc sau liền có bóng dáng lam y bước xuống, sau đó là một thân hồng y duyên dáng yêu kiều đứng ở cạnh xe ngựa. Đáng để tâm nhất là người xuống cuối cùng, một thân bạch y trong gió, gương mặt mỹ lệ mang một vẻ thanh tú xa cách. Nữ tử khí chất độc đáo, dung mạo ngày thường cực kỳ xinh đẹp.Hoa đẹp rực rỡ, tao nhã độc nhất vô nhị.
Thủy Vũ Băng thêm thưởng thức, lần đầu tiên nàng thấy được thế nhưng bạch y không chỉ có mặt yếu ớt mỏng manh mà còn là thanh tao vài phần lạnh lẽo. Hơn hết khiến nàng để ý, chính là ánh mắt nàng ta bước xuống xe ngựa,ánh mắt âm thầm tìm kiếm, không biết vô tình hay cố ý dừng lại phía nàng. Tuy rằng trong giây phút ngắn ngủi, bất quá Thủy Vũ Băng cũng là đánh giá nàng ta, dễ dàng phát hiện.
Xe ngựa còn lại hiển nhiên của Liễu Gia, Liễu nhị tiểu thư Liễu Giai Giai. Thủy Vũ Băng chỉ kịp nhìn qua dung mạo một chút liền biết một vị đại mỹ nhân nữa xuất hiện, bên này Thượng Dương Quân đã tới chỗ nàng.Ánh mắt tìm kiếm trong đám người, do dự một hồi mới bước tới. Không thể trách hắn, thật ra trước nay Thượng Dương Quân chưa từng trực diện thấy dung mạo nàng. Cái để hắn nhận biết được chỉ có cây trâm nàng mang.
Thượng Dương Quân mỹ mạo tuấn tú, có gia thế hiển hách,lại vừa lập được đại công. Cung yến lần này lí do vì hắn mở. Vốn đã có bao tiểu thư để ý vị trí hoàng tử phí mà nhắm vào, cũng có trái tim thương nhớ hắn. Dịp gặp được phi thường hiếm có, Thượng Dương Quân đi lại chỗ nàng, dẫn theo bao ánh mắt đưa tới.
-"Tham kiến nhị Hoàng tử."
Thượng Dương Quân phất tay, không để ý cho nàng một nụ cười nhẹ.
-"Vũ Băng, mau vào thôi."
Nàng gật đầu, không khách khí theo sau Thượng Dương Quân, thay vì đứng chờ đến lượt, nàng thực thích cảm giác bị người khác ghen tị. Rất nhiều quý nữ dùng ánh mắt không mấy thiện cảm hung hăng trừng nàng. Thì sao nào?Thủy Vũ Băng nàng chính là thích thấy cảnh người khác nghẹn uất mà không làm được gì nàng.
Lộc cộc lộc cộc
Một trận vang dội tiếng vó ngựa truyền đến,mọi người tập chung nhìn vào,là một đội hộ vệ. Chính giữa là một nam tử nổi bật. Nổi bật nhất nàng thấy,không phải vẻ ngoài của hắn mà chính là ánh mắt âm trầm khó đoán.
Mọi người dừng lại xem láo nhiệt, sôi nổi,hứng thú vô tình bao quanh thanh một vòng tròn. Mà không tự nguyện nhất nàng cùng Thượng Dương Quân cũng bị lạc vào trọng tâm. Ngoài ra còn có nam tử vừa tới, cùng quý nữ Thừa tướng phủ, Liễu Gia Liễu Thanh Thanh bên trong.
Đầu óc Thủy Vũ Băng keng một tiếng, ai nha, khi nào thì nàng dính vận máu chó như vậy?
Xem tiếp: Chương 29: Vào Cung