41 - LƯƠNG TỬ NGHI, CÔ VÀO ĐÂY CHO TÔI. Ngủ dậy không thấy cô đâu, hắn vội chạy đi tìm. Nhìn thấy cô ngồi một mình trên xích đu, định bụng sẽ rửa mặt cho tỉnh táo rồi cùng ngắm cảnh với cô.
42 '''''''-Anh, hôm nay anh đưa em chơi nha. Đan Linh nũng nịu. -Tối nay anh đi gặp khách hàng rồi. Giọng Đình Thiên không có chút cảm xúc. -Cả tháng nay ngày nào anh cũng bận, đi chơi với em cũng không được sao? Lúc nhỏ anh có từ chối em bao giờ đâu.
43 …. -Sao hôm nay lại có nhã hửng rủ tôi uống rượu thế?-Lâu ngày không uống nên muốn đi thôi. -Đơn giản vậy thôi à?-Ừ. -Cậu đừng giấu tôi, có chuyện gì sao? Tôi với cậu chơi từ nhỏ đến lớn chẳng lẽ tôi không hiểu cậu sao?-Đúng là không qua nổi mắt cậu.
44 Chiều, cô vừa ra về đã thấy Đan Linh đứng ở cổng với khuôn mặt không mấy thiện cảm. Chẳng thèm quan tâm, cô định đi luôn thì bị cô ta kéo lại. -Cô dạo này có vẻ thân với Đình Thiên quá nhỉ? Còn dám đến phòng anh ấy ăn trưa nữa ha? Mặt cô ta gian ác.
45 -Cô nói nhanh cho tôi, chuyện này cuối cùng là sao?Mặt Đình Thiên tối sầm, đôi mắt rực lửa có thể thiêu cháy Kim Sa bất cứ lúc nào. Hắn hất tung mọi thứ trên bàn rơi xuống đất khi nghe Minh Luân báo cáo bên Hill vừa công bố trên báo chí bản thiết kế y chang bên hắn.
46 Đình Thiên chở cô về nhà, hắn bế cô lên phòng làm cô thức giấc. Cô nheo nheo mắt nhìn hắn, rồi lấy tay sờ mặt hắn. -Em đang dụ dỗ tôi đó hả sâu lười?-Anh đúng là tên đáng ghét lộng quyền đó rồi.
47 Ăn sáng xong, Đình Thiên về phòng thay đồ, hôm nay hắn có hẹn gặp Thế Phong ở công ty. -Tôi đến công ty một xíu, cô lo mà ăn sáng. Đừng có nghĩ đến chuyện ra khỏi đây, tôi sẽ chẳng để cô yên đâu.
48 Nghi lờ mờ đoán ra được vấn đề, giọng nói đó là Kim Sa, chẳng lẽ Kim Sa là người hại cô sao? Không thể tin đây là sự thật được. -Còn một cuộc ghi âm quan trọng hơn nữa, chắc anh cũng đoán được chủ mưu là ai rồi, nhưng chúng ta cần nói chuyện riêng.
49 Hai chân gác trên bàn, Nghi khoái chí ngồi xem tivi, cuối cùng mình cũng có cách đối phó với cái tên Tổng Giám Đốc xấu xa chuyên bắt nạt mình. Xoảng….
50 -Ăn ở nhà hàng có khác, ngon quá đi mất. Không giống như thức ăn của ai kia nấu. Bước ra khỏi nhà hàng với cái bụng no căng, Nghi vừa xoa bụng vừa nói với hắn.
51 Nghi chạy một mạch ra bờ hồ, ngồi mông lung nghĩ ngợi. Đình Thiên thấy cô mà đau lòng, hắn không muốn ánh mắt tinh nghịch của cô đượm buồn, không muốn cô đau khổ vì một người đàn ông khác.
52 …. . Kinh kong……kinh kong………. . -Có người bấm chuông kìa, cô đi mở cửa đi. Hắn lười biếng. -Không, nhà ai người đó mở. -Cô đúng là sâu lười. -Bởi vậy nên tôi mới lười.