21 Không về Tang gia, Cố Nhĩ Thăng chở Tang Yếu Miễu đến một căn hộ chung cư ở tầng cao nhất.
Tang Yếu Miễu đổi giày đi vào, không dấu vết mà đánh giá bao quát ngôi nhà này, trong lòng mừng thầm vì rốt cuộc cũng có đề tài nói chuyện, liền quay đầu lại, hỏi:
“Anh hai.
22 Tang Yếu Miễu đã lâu mới ngủ được một giấc an ổn như vậy.
8 giờ sáng, mặt trời đã lên khá cao, chiếu ánh nắng từ cửa sổ vào căn phòng, khiến cô dần dần thức giấc.
23 Cố Nhĩ Thăng gắp một cái bánh bao nhân trứng sữa vào trong chén của Tang Yếu Miễu, mới nói: “Không biết. ”
Anh đứng dậy đi mở cửa, Tang Yếu Miễu ưỡn cao cổ lên xem, là nhân viên chuyển phát nhanh.
24 Sau khi rời khỏi tiệm cà phê, tâm tình Tang Yếu Miễu nhất thời uể oải, vừa ra cửa liền đâm trúng họng súng, khiến cho hứng thú đi dạo phố của cô tiêu tan không còn một mảnh.
25 Tang Yếu Miễu bước tới gần anh, chưa kịp nói gì, đã bị anh đè lên trên giường.
". . . Anh hai. " Hai người thân mật áp sát cơ thể vào nhau, chóp mũi chạm chóp mũi, hơi thở hoà quyện, có chút ái muội.
26 Sau khi cúp điện thoại, Tang Yếu Miễu mệt mỏi nằm vật lên trên giường, không nhúc nhích.
Cố Nhĩ Thăng mới vừa tìm cho cô một cơ hội phỏng vấn việc làm của một đài radio, không ngờ Tang Trăn Vinh đã nhận được tin tức nhanh như vậy.
27 Không khí bỗng chốc rơi vào yên lặng.
Ngay khi Tang Trăn Vinh chuẩn bị nổi nóng, Tang Yếu Miễu vội vàng mở miệng: "Nhà mình cách nơi làm việc của con xa quá, mấy ngày nay con sẽ tìm một phòng ở gần đó, trước sẽ không quay về.
28 Tang Yếu Miễu không cần sờ cũng có thể cảm nhận được da mặt cô đang nóng lên.
Hiện tại, nửa thân trên của cả hai đều quần áo chỉnh tề, ngoại trừ cái áo thun của cô hơi nhăn một chút, còn nửa thân dưới đều bị cởi sạch, bốn cái chân trơn bóng lộ liễu ngoài không khí, nhưng đặc biệt rõ ràng hai chân thô tráng và hai chân thon dài, Tang Yếu Miễu tổng cảm thấy cảm thấy thẹn --
Vừa rồi mới còn ở trên bàn ăn mì ô đông, đảo mắt một cái phòng ăn liền biến thành nơi Cố Nhĩ Thăng làm xằng làm bậy.
29 Buổi tối 11 giờ, ngủ được ba tiếng thì Tang Yếu Miễu bị Cố Nhĩ Thăng đánh thức.
“Anh hai…” Tang Yếu Miễu không chịu tỉnh dậy, lẩm bẩm, “Em không muốn ăn bữa sáng.
30 Tang Yếu Miễu ăn lẩu nhưng lại thất thần.
Cố Nhĩ Thăng nhìn nhưng không nói, trong lòng suy nghĩ, rốt cuộc từ khi nào Tang Yếu Miễu bắt đầu hoảng hốt như vậy?
Là sau khi anh bắt máy, nhưng nội dung của cuộc nói chuyện đâu có vấn đề gì đáng nói.
31 Trên đường đi đến bệnh viện, Tang Yếu Miễu khẩn trương, cơ thể run rẩy sợ hãi.
Nếu Tang Trăn Vinh và Cố Dao thật sự đã xảy ra chuyện, điều đó có phải đại biểu rằng cốt truyện sẽ mãi không thể thay đổi được?
Cố Nhĩ Thăng mắt nhìn phía trước, nhìn như đang chuyên tâm lái xe, nhưng nội tâm luôn luôn dõi theo cảm xúc của Tang Yếu Miễu, anh nắm lấy bàn tay cô, động viên: "Sẽ không có việc gì.
32 Chờ tới khi Cố Nhĩ Thăng và Tang Yếu Miễu dắt tay nhau đến phòng bệnh thì Tang Trăn Vinh đã tỉnh.
Tang Yếu Miễu theo bản năng muốn buông tay ra, lại bị Cố Nhĩ Thăng nắm chặt lại, cô nhìn sắc mặt của Tang Trăn Vinh mỗi lúc một đen hơn.
33 Tang Yếu Miễu cũng không biết đã xảy ra chuyện gì, chờ Cố Nhĩ Thăng bắt đầu thoát quần áo của cô, mới sực tỉnh, đẩy anh ra: “Anh. . . anh hai. . . Còn phải thu dọn đồ đạc của ba ba…”
“Muộn có vài giờ thôi.
34 Cố Ai Yêu đã được ba tháng tuổi, từ da dẻ nhăn dúm chậm rãi nảy nở thành một tiểu soái ca mập mạp trắng trẻo, mắt to mũi cao, chính là thỉnh thoảng sẽ tập xoay người.
Thể loại: Xuyên Không, Huyền Huyễn, Dị Giới
Số chương: 100