21 Quan Hạo Lê cũng không chịu nổi, lần đầu tiên hưởng thụ đau khổ “Nước sôi lửa bỏng” như thế, trước mắt là cảnh tượng hoạt sắc sinh hương, bên cạnh là nhuyễn ngọc ôn hương có thể chạm tay, anh cảm thấy hô hấp nóng rực của Tiết Giai Ny phả qua hai má mình, mang theo cảm giác tê dại, bụng dưới lập tức nóng ran khó chịu.
22 Đứng ở trên đỉnh núi ngắm cảnh đêm, đó là một sự hưởng thụ tuyệt vời, giống như toàn bộ mọi thứ đều nằm dưới chân bạn, nhà nhà mở đèn tựa như ánh sáng đom đóm, nhỏ bé mà mơ hồ, gần như vậy lại xa thế kia.
23 “Trò chuyện gì thế? Vui vẻ như vậy?” Quan Hạo Lê đi từ bên cạnh tới, đưa cho Tiết Giai Ny một hộp nhỏ.
“Oa! Chocolate truffle * bản hoàng gia kinh điển! Bác sỹ Quan anh thật có lòng, còn mang chocolate bên mình, quá biết lấy lòng con gái?” Diệp Đình khoa trương kêu lên.
24 “Bác sỹ Quan, anh không phát sốt chứ?” Kinh ngạc quá mức nhất chính là Nam Cung Thần.
“Cậu mới phát sốt!” Quan Hạo Lê liếc nhìn cậu ta.
Nam Cung Thần trì hoãn một lúc, “Từ trong miệng anh nghe nói như thế thật không dễ dàng, vẫn còn nhớ người nào đó từng nói trên đời này không có tình yêu chân thật, cả đời đều muốn chơi trong bụi hoa.
25 Editor: ChiMy
Khi thấy rõ người tới thì Tiết Giai Ny rất kinh ngạc, không thể tin lại gặp được Quan Hạo Lê ở đây, trên cánh tay anh còn ôm một người đẹp xinh đẹp quyến rũ.
26 Thoáng qua, nghỉ đông đã hết, tất cả mọi người bận chuẩn bị kỳ thi cuối, trong thư viện, gần như mỗi ngày đều không có chỗ ngồi, đi trễ hoàn toàn ngay cả chỗ ngồi cũng không có.
27 Sau khi trở lại chỗ ngồi, Lôi Thạc Minh phát hiện trên mặt Tiết Giai Ny đỏ không bình thường, lại liên tưởng đến Cát Xuyến về trước, trong lòng không khỏi dâng lên một dự cảm xấu, một bữa cơm ăn đến vô vị tẻ nhạt.
28 "Anh và Đằng Cận Tư không phải là bạn bè của anh ta sao? Gần sang năm mới, sao anh ta không trở về nhà? Cái này gọi là tự mình chịu tội, không được trách người khác!" Tiết Giai Ny tỉnh táo nghe anh tự thuật xong, sau đó trả lời trúng tim đen.
29 Hô hấp ấm áp của Quan Hạo Lê phả lên mặt cô, cô có thể cảm nhận được nhiệt độ nóng bỏng trên người anh truyền đến, nhịp tim không tự chủ tăng nhanh hơn rất nhiều, muốn đẩy anh ra, nhưng nhìn thấy sắc mặt tái nhợt của anh, lại mềm lòng.
30 Khi hai người đang lôi kéo, Quan Hạo Lê đột nhiên kêu đau thành tiếng, Tiết Giai Ny bị sợ đến không dám lộn xộn nữa, cho rằng mình vướng vào dây truyền dịch của anh, luôn miệng hỏi: “Không sao chứ?”
“Có chuyện.
31 Tim của Tiết Giai Ny không nhịn được đập mạnh, ánh mắt hơi bối rối, khi ánh mắt nhìn vào đôi môi thì càng thêm không nhịn được mắc cở đỏ mặt, nhanh chóng dời tầm mắt, nôn nóng sốt ruột phê bình mình: Bình tĩnh! Bình tĩnh! Không phải chỉ là đẹp trai thôi sao! Có gì đặc biệt hơn người!
"Anh còn như vậy thì tôi về đấy!" Cô nhìn anh chằm chằm.
32 May mà trong phòng mở máy sưởi, cho dù mặc áo mỏng cũng không cảm thấy lạnh, Tiết Giai Ny đẩy cửa phòng tắm ra, vừa đi vừa cầm khăn lông lau tóc, động tác vốn rất tùy ý, nhưng Quan Hạo Lê nhìn trong mắt, lại cực kỳ mê người.
33 Yết hầu Quan Hạo Lê lăn hai cái, dục vọng nóng bỏng trong mắt khó có thể che giấu, hiển nhiên, anh đã gần tới giới hạn, không phát không được, ngón tay dần dần uốn cong, tìm đúng một điểm, lúc nặng lúc nhẹ ấn nặn.
34 Sau hai ngày, Tiết Giai Ny vẫn làm tròn bổn phận đi chăm sóc Quan Hạo Lê, nhưng không ở qua đêm, Quan Hạo Lê cũng không nhắc tới chuyện muốn cô làm bạn gái mình, hai người chung đụng tương đối hòa hợp, nhưng trong lòng nhau đều hiểu, bọn họ cố ý kiêng dè một đề tài.
35 “Thằng nhóc thúi! Mày từ chỗ nào thò ra! Biết tao là ai không?” Mặt mũi tràn đầy dữ tợn của chủ nhiệm Tiếu la ầm lên.
Quan Hạo Lê không thèm để ý đến ông ta, nửa ôm nửa kéo người phụ nữ trong ngực rời đi.
36 Tiết Giai Ny vốn cho rằng cô sẽ bị đuổi, dù sao vị trí của chủ nhiệm Tiếu ở trong đài rất quan trọng, cô chỉ là một con tôm nhỏ mà thôi.
Lại ngoài dự đoán, cô không bị sa thải, ngược lại không thấy chủ nhiệm Tiếu.
37 Editor: ChiMy
Ra khỏi quán bar, Quan Hạo Lê liền ôm cô chạy thẳng tới xe của mình, đặt cô đang say bí tỉ lên ghế lái phụ, thắt chặt dây an toàn, khóa chặt cửa, mới trở lại vị trí của mình.
38 Cô không kiềm chế được ngâm nga ra tiếng, nghe vào tai Quan Hạo Lê lại càng giống như một kiểu khích lệ, cũng không để ý đến lý trí, ra sức vận động.
Cảm giác càng lúc càng lạ lẫm và lực thăm dò ra vào càng lúc càng nặng gia tăng khiến Tiết Giai Ny không kìm được uốn éo người, cặp mắt mê ly mà huyền ảo trong đêm tối, thân thể mảnh khảnh theo tiết tấu leo lên từng bước một của Quan Hạo Lê khiến cho cô không cách nào trốn tránh ở chỗ sâu trong vòng xoáy.
39 Vốn tưởng rằng sẽ nhận được đáp án rõ ràng, nhưng Nam Cung Thần lại cố ý bán cho cô nút thắt, hỏi ngược lại một câu mơ hồ, 【Trong lòng cô càng hy vọng người đàn ông tối qua là ai? 】
Cát Xuyến cam đoan, nếu Nam Cung Thần ở bên cạnh cô, cô chắc chắn xông tới đánh cho anh ta một trận, quá khốn kiếp!
“Nói nhảm! Tôi đương nhiên hy vọng là chồng tôi!” Cô gào lớn lại.
40 Tiết Giai Ny mới vừa vào đài phát thanh thực tập một chức nhỏ, đương nhiên việc phỏng vấn sẽ không rơi vào người cô, nhưng ngoài dự đoán là: trưởng đài lại chỉ mặt gọi tên cô đi làm trợ lý cho người chủ trì.