21 Hắn nhanh chóng xử gọn phần mì của mình và ngồi ngắm nhìn nó. Quét mắtlên cơ thể nó từ trên xuống dưới, ánh mắt hắn dừng lại ở……ngực của nó. Vốn dĩ hắn chỉ tính đùa nó thôi, không ngờ nó lại mặc áo sơ mi của hắnthật.
22 Về tới nhà, nó vừa đi vừa khe khẽ hát, hôm nay nó vui lắm vì nó nhậnđược hết bất ngờ này đến bất ngờ khác và vui nhất là khi nó biết rằng nó và nhỏ sẽ cùng làm đám cưới trong một ngày.
23 Nó gác tay lên trán, mệt nhọc thở ra, nó thực sự nhớ hắn, lúc nãy nhìnthấy vẻ mặt đau khổ của hắn, nó chỉ muốn chạy đến và ôm chầm lấy hắn,nhưng nó vẫn không làm được, nó cần phải có thời gian để bình tâm lại.
24 Khoảng 5 phút sau, hắn về tới nhà. Vừa nhìn thấy hắn, Tuyết Lan đã ôm chầm lấy hắn, mỉm cười vui vẻ:- Anh Phongggggggg!!!!!!!!!!!Anh làm gì mà lâu vậy? Làm em đợi muốn chết luôn á!!!!! – Tuyết Lan nũng nịu- Em đợi có 10 phút chứ mấy? Mà em đến tìm anh làm gì? Hôm nay anh bậnlắm, không có thời gian chơi với em đâu – Gương mặt hắn lạnh băng nhưnggiọng nói vẫn mềm mỏng với cô ta.
25 Nó bắt taxi về nhà nhỏ, khuôn mặt không chút cảm xúc, vừa nhìn thấy nó, nhỏ đã xáp lại hỏi han:- Sao rồi, hai người có gặp nhau không?Nghe nhỏ hỏi, tim nó đột nhiên nhói lên, nó lạnh lùng đáp:- Anh ấy không tới – Nói rồi, nó bỏ thẳng lên phòng, để lại nhỏ đang há hốc miệng vì ngạc nhiên.
26 Không để nó lên tiếng, hắn rút tấm hình ra đưa cho nó xem, khe khẽ nói tiếp:- Đây, em xem cái này đi, khi anh biết em hẹn anh ở cầu Thiên Dạ, em đãtức tốc lái xe đến nhưng vẫn trễ một vài phút, sau đó anh đã chạy đi tìm em nhưng tìm mãi chẳng thấy – Giọng hắn vô cùng chân thành và khôngngừng run rẩy.
27 Sáng hôm sau, nó thức dậy từ giấc ngủ dài, đêm qua nó có một giấc mơ rất đẹp, trong giấc mơ, nó và hắn đã kết hôn và có hai đứa con, một trai và một gái, cả gia đình nó sống bên nhau vô cùng hạnh phúc, cuộc sống luôn tràn ngập tiếng cười.
28 Hai tuần sau, nó và nhỏ bước vào kì thi tốt nghiệp không chút âu lo vàbước ra với tâm trạng nhẹ nhõm, hai đứa đã làm bài rất tốt, chắc chắn sẽ đạt thành tích cao.
29 Nhỏ bàng hoàng nhìn những mảnh pha lê vỡ dưới chân, nhỏ không ngờ TuyếtLan lại dám làm như vậy, máu trong người nhỏ sôi lên, vừa tính tiến tới“xử” Tuyết Lan thì nó đã nhanh chân hơn, nó kéo tay nhỏ lại và tiến tớitrước mặt cô ta.
30 Nhỏ nghe thấy nó hỏi câu đó thì thở phào nhẹ nhõm, đỡ nó đứng dậy rồi quay sang nói với Gia Long:- Anh xử lí tàn cuộc đi nha, em với nó vào phòng ngồi trước à – Nhỏ mệt mỏi nói.
31 Nhỏ lập tức tung chăn ra mà chạy ra ngoài, vừa mở cửa ra thì một mùihương thơm phức xộc vào mũi nhỏ. Nghe theo tiếng gọi của “trái tim”, nhỏ phóng như bay xuống bếp để tìm thứ phát ra mùi thơm quyến rũ kia thìnhìn thấy nó.
32 Từ lúc ở siêu thị về, hắn không ngừng uống rượu, say quá thì gục xuốngngủ, khi tỉnh dậy lại uống tiếp. Hắn không thể nào kiềm chế được cơngiận dữ khi nhớ tới cảnh nó và Eric vui vẻ bên nhau.
33 Nghe theo lời nhỏ, Gia Long chạy đi tìm những con đường ở gần đây vàđiều kì diệu đã xảy ra, anh đã nhìn thấy nó. Nhìn bóng dáng cô đơn củanó khiến lòng anh dâng lên một cảm giác xót xa.
34 Sau khi giao nhỏ cho bác sĩ, Gia Long trở lại ngồi cạnh hắn, anh hỏi:- Phong, tôi muốn nói chuyện với ông, nói chuyện nghiêm túc được không?- Được – Hắn đáp gọn, gương mặt vô cùng đau đớn.
35 Tiếng chuông điện thoại chợt vang lên, phá tan đi sự yên tĩnh của màn đêm. - Alo, May sao rồi? – Eric lo lắng hỏi- Cô ấy ổn rồi – Gia Long mệt mỏi nói – Nhưng cô ấy đã bị sảy thai.
36 - Vậy à? Được rồi, có tin gì thì nhớ báo cho tôi biết – Ông Minh thở dài. - Vâng, ông chủ đừng lo, có chuyện gì tôi sẽ báo ngay cho ông chủ biết – Người ở đầu bên kia trả lời.
37 Lúc này ở nhà nó, nhỏ và bà Như Huỳnh đang ngồi cạnh nhau trong phòng. Hai người đang xem những những cuốn album của nó, những tấm hình ghi lại quá trình lớn lên của nó, từ một đứa bé gái, nó dần lớn lên và trởthành một thiếu nữ xinh đẹp, hồn nhiên và trong sáng, tuy bề ngoài nólạnh lùng là thế nhưng nó sở hữu một trái tim ấp áp.
38 Sau khi ra lệnh cho bọn đàn em tiếp tục “chăm sóc” cho Tuyết Lan, têncầm đầu đi ra ngoài ngồi. Cầm trên tay số điện thại cô ta vừa đọc, hắnbắt đầu bấm số.
39 Gia Long nuốt nước bọt cái ực, hít một hơi thật sâu để lấy lại bình tĩnh, anh mỉm cười cầu hoà:- Chấn Phong, hay là ông nghỉ ngơi chút nữa đi, ông chỉ vừa mới tỉnh thôi mà.
40 Đã ba nằm trôi qua hắn vẫn không quên được nó, hình bóng của nó cứ xuấthiện trong tâm trí hắn, khiến trái tim tưởng chừng như đã ngủ quên thỉnh thoảng lại nhói đau.