41 Bước ra khỏi công ty, mặt trời vẩn chưa lặn, ánh nắng nhạt vàng hắt vào người Thanh. Nâng gót bước trên vỉa hè, Thanh muốn đi một vòng quanh đâu đó, đi dạo phố.
42 -“Mày. . ”_ba thằng Tuấn hung hăn định xông đến lại bị mẹ thằng Tuấn níu lại. -“Bà cản tôi làm gì”_ba thằng Tuấn giằng mạnh hất tay mẹ nó ra, khiến mẹ nó ngã xuống sàn nhà.
43 Trở lại công việc sau một ngày nghĩ dài, tâm trạng nặng nề, không tày nào tập trung vào việc. có lẽ cần thư giản một thời gian, Thanh viết thư xin nghĩ phép mang lên phòng trình xếp.
44 -“Chị dạy con mình lại đi”_ba thằng Tuấn thái độ không mấy khách khí nói. -“…”_đáp lại ông chỉ là sự im lặng, khiến ông càng bực dọc. -“Kêu nó tránh xa con tôi ra”_liết một cái_ “Càng sớm càng tốt”-“Chú bình tĩnh lại đi”_mẹ Thanh nhẹ giọng.
45 Như mọi ngày, thằng Tuấn sau khi hết giờ học là đến bệnh viện. Mổi lần bước đi trên dãy hành lang, nó có khi muốn bước lẹ, rồi chậm, nôn nao. Sợ rằng khi đẩy cánh cửa kia thì Thanh vẩn ngoan ngoãn mà ngủ say, mặc khác lại nôn nao mà mong rằng có khi nào anh đã tỉnh lại không.