61 -“Chị…”-“Chắc hai người chưa ăn gì nhỉ?”Không đợi hai người đó nói gì, cô ra hiệu cho hai người lên xe mình. Nhìn cái cách họ ngạc nhiên kìa. Cô bật cười nhẹ.
62 -“Thiên Anh. ”Cô đang cầm tài liệu đưa cho Tuyết Chi, chuẩn bị cho cuộc họp sắp tới, nghe ai đó gọi tên mình, cô quay lại. -“Chào! Gíam đốc Thanh Đài, anh đã chuẩn bị cho cuộc họp này chưa.
63 Cô hồi hộp đứng trước cửa phòng chờ đợi kết quả. Mặc dù trong thâm tâm cô cầu mong Thanh Đài lãnh thứ nhẹ nhất, đó là một bài học cho anh. Qua một vài lần tiếp xúc với anh,cô cảm thấy anh cũng không có ác ý là bao.
64 -“KHÔNG ĐƯỢC. ”Cả hai người còn lại cứ nhìn người vừa phát ngôn ra câu nói đó đầy ngạc nhiên, như không tin được, hắn đứng dậy lay vai cô. -“Ý em…”Vẻ mặt cô giận dữ, tỏ ra không hài lòng nhìn hắn, xong nhìn mẹ.
65 -“Chú rể của cậu đâu mà bắt tôi đi chọn váy cưới với cậu, thế mà tôi tưởng cậu có chuyện quan trọng gì cơ đấy!”-“Anh ấy bận họp tí đến sau, mình chỉ có cậu là người thân ở đây, mình muốn váy cưới cũng do cậu thấy thích thôi.
66 -“Anh có ý gì với Thiên Anh. ”-“Không gì cả. ”-“Nụ hôn hôm qua. ”-“Anh chỉ thử xem thái độ của em như thế nào thôi. ”-“Rõ ràng không phải, nếu muốn xem thái độ em, có rất nhiều cách.
67 Tâm trạng không được tốt nên album hôm nay có vẻ…-“Chị bị sao thế?”Tuyết Chi lo lắng hỏi. Thấy Tuyết Chi, cô mới chợt nhớ ra một chuyện. -“Tuyết Chi, có phải cô có tình cảm với Thiên Quân không?”-“Sao…sao chị biết.
68 Cô mơ màng tỉnh dậy, cảm giác âm ấm, lại khác với chiếc giường của cô. Cô nheo mắt để định dạng đây là đâu, rồi đã xảy ra chuyện gì. Từng dòng kí ức chạy qua, lúc cô ngất trên đồi, rồi có người cứu, rồi Thiên Tuấn, rồi bị va vào bẫy thợ săn, rồi Thiên Tuấn cõng, rồi cô buồn ngủ quá nên ngủ quên lúc vào, và….
69 “Vợ tôi. ”Câu nói đó hắn vừa nói ra, tưởng đâu người con gái này sẽ bỏ đi, không tìm cách tán tỉnh hắn công khai như vậy nữa. Ai dè…-“Thiên Tuấn, chủ tịch công ty TA, 22 tuổi, có anh là Thiên Quân, mẹ mất, ba đang làm bên Mỹ, chưa đám cưới, vậy vợ đâu ra.
70 Vừa bước ra khỏi từ một hang nhỏ, cô thấy chú chó quay người lại rồi cánh cửa cũng tự đóng. Nó lạ đến mức giống như nơi đó chưa từng tồn tại vậy? Đừng nói đây là giấc mơ chứ, hơi hư cấu đấy.
71 Cả hai lên máy bay, hắn giờ mới trở lại bình thường, nhìn cô lo lắng. -“Tay em có sao không?”Hắn nhìn cánh tay đang chườm đá đó mà xót. -“Ổn. ”Cô đáp nhẹ nhàng rồi nhìn về phía hòn đảo lần cuối, cô mong tất cả những thứ trải qua ở đây chỉ là giấc mơ.
72 -“Con ăn sáng rồi đi làm. ”Tiếng gõ cửa dồn dập làm cô bừng tỉnh, nhìn đồng hồ chỉ mới 5 rưỡi. Hôm nay mẹ gọi hơi sớm, cô nhăn mặt trách mẹ nhưng vẫn dậy làm vệ sinh cá nhân, quên luôn có một người đã ở với mình đêm qua.
73 Đến bây giờ hắn cũng mới phát hiện ra được một sự thật là đến tiệm có con gái làm nhân viên sẽ làm cô ghen. Còn chiều theo ý cô đến tiệm có con trai thì hắn muốn xộc máu.
74 -“Anh có nhớ hôm nay là ngày gì không?”Vừa lau vết thương cho hắn, cô vừa vờ hồn nhiên hỏi. -“Thiên Anh, những lời hắn nói không phải là thật đúng không?”-“Anh có đem nhẫn cưới đúng không, hôm nay chỉ hai chúng ta, cùng làm lễ, được không anh.
75 Cô đưa bé Nụ về nhà mình với tâm trạng khá vui vẻ, đó là điều cô mong mà, hạnh phúc lắm. Nhưng, cô đứng hình nhìn căn nhà đã khóa cửa, im lìm trong nắng sớm.
76 Rất lộng lẫy, một đám cưới rất hoành tráng đang xảy ra ở đây. Cô nhìn tấm ảnh cưới của người ta mà lòng thấy xót xa. Cô đang cố để mình không rơi nước mắt.
77 Đứng hồi lâu ở trước cửa phòng, cô không biết mình có nên gõ cửa không, nhưng lúc sau cô đã về phòng mình. Khó thật, nhưng cô muốn dứt khoác quá. Chần chừ một hồi, cô đã quyết định đúng tính cách mình.
78 Người cô yêu thương đã nằm đây bao lâu rồi, có nhớ tới cô không? Sao lại chịu nỗi đau một mình như vậy? Sắp tới đây, cả hai sẽ cùng vào một nơi, còn định mệnh có đẩy về cùng một chỗ hay không là do duyên trời.
79 -"Em có đồng ý đến dự đám cưới anh với tư cách là cô dâu không?"Chàng trai quỳ gối đưa chiếc nhẫn cầu hơn, kèm theo đóa hoa hồng đỏ thắm. Khung cảnh bấy giờ trông thật lãng mạn.
80 Một cậu nhóc mang trên mình khuôn mặt khá đẹp trai nhưng lại nhí nhố vô cùng khi bắt gặp người đứng trước cửa trường thì nhẻm miệng cười làm cho vài bé gái phải mê li.