21
“Có một nhà báo đã viết trong chuyên mục của mình rằng Vann Winston không thể nào xưng vương xưng bá trong giới F1. ”
“Hóa ra là thế, hay ho ghê.
22
“Hả? Gì cơ?”
“Không có gì. ”
Hunt đã chơi game lại còn bật nhạc, người con trai bên cạnh lặng yên hút thuốc. Hunt chơi được mấy phút, Winston mới thong dong mở miệng: “Muốn hút một hơi không?”
“Ồ… Được…” Hunt vẫn chăm chú nhìn điện thoại thậm chí còn không buồn nâng mắt, chỉ nghiêng người sang, hơi hé miệng ngả đầu về phía người kia.
23
Vì tự tôn? Vì nhận ra thành tích trong mấy chặng đua trước không được tốt? Hay là vì nhiệt huyết?
Giữa tiếng cổ vũ của người hâm mộ, Hunt lại vượt mặt tay đua của đội Caterham một lần nữa!
Dây cung vốn đã nới lỏng nay lại căng lên rồi nhả ra nhanh như chớp khi sắp sửa đứt tung, giải phóng biết bao nhiêu sức mạnh.
24
Hunt lầm bầm trong dạ: Sau này mình nổi tiếng rồi, có phải đám nhà báo sẽ lấy những màn thể hiện kém cỏi của mình trước đây ra làm ví dụ điển hình để khích lệ những tay đua mới không?
Cậu nhìn giám đốc truyền thông, giám đốc truyền thông mỉm cười trả lời một cách chuyên nghiệp: “Đây là năm đầu tiên Hunt tham gia giải đua F1, sao chúng tôi có thể tạo áp lực cho cậu ấy được? Hơn nữa, Hunt là người có chí tiến thủ, lại rất biết nghe lời, có là áp lực cũng sẽ được cậu ấy coi là động lực! Đội đua chúng tôi sẽ dốc toàn lực giúp đỡ cậu ấy, tin tưởng cậu ấy, cùng cậu ấy trưởng thành!”
Hunt thầm bái phục khả năng trợn mắt nói bừa của giám đốc truyền thông.
25
Hình như ai ngang qua đây cũng không khỏi ngoảnh đầu lại nhìn hắn.
Hunt thở dài một hơi. Có những người như thế đấy, cho dù im lặng chẳng nói gì, cơ thể trời sinh đã tự động phát quang.
26 Hunt chống cằm vừa ngắm phong cảnh ngoài cửa sổ vừa nở nụ cười: “Nếu anh cũng nói thế này với truyền thông, cho dù anh vẫn giữ gương mặt lạnh te đi nữa, ba năm trước họ cũng sẽ không viết anh là kẻ kiêu ngạo, mắt cao hơn đầu gì đó đâu.
27 (Lilith là người phụ nữ đầu tiên được Chúa tạo ra từ bụi bẩn và cát sạn để bầu bạn với Adam. Lilith nghĩ mình có quyền ngang bằng với Adam, không chịu thuần phục dưới ưu quyền của Adam và sự sắp đặt của Chúa, vì thế đã chạy tới vùng đất chết và ăn nằm với quỷ dữ.
28 “Không cần đâu, tôi còn chưa dọn xong đồ. Ngủ một giấc là cổ khỏi ngay ấy mà!” Hunt ngấu nghiến xử lý bữa tối xong liền vội vàng lao đi ngay trước khi bác sĩ tới kịp.
29
“A! Winston!” Hunt híp mắt cười vẫy tay: “Vừa nãy tôi còn đang định khoe với anh, từ cửa sổ phòng tôi có thể ngắm được cảnh mặt hồ đẹp lắm nhé!”
“Winston, không ngờ có thể gặp được cậu ở đây.
30 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Hai người cùng nằm trên giường, Winston rất yên lặng, Hunt nghiêng người, do dự không biết mình có nên ôm lấy người kia không.
31 Donald không hề cho vậy là may mắn, ngược lại còn cảm thấy cái tên chạy phía sau thật đáng sợ. Vann Winston dám tự kéo vị trí xuất phát của mình xuống, có nghĩa là cậu ta coi việc vượt qua những đối thủ chạy phía trước như mình hoặc Penny đội Renault dễ như trở bàn tay, kể cả Duchovny đội McLaren cũng không được tính là đối thủ.
32
“Ha ha…” Hunt thầm nghĩ: May mà vừa dọn phòng xong!
“Thực ra tối nay tôi cũng không trò chuyện với cậu lâu được, chỉ vì tôi rất tò mò, có hai câu muốn hỏi cậu nên mới tới đây thôi.
33 (“Cương” dùng ở đây trái nghĩa với “nhu”, có ý chỉ thái độ cứng rắn, kiên quyết khi xử lí công việc. Ví dụ: Hai người cần bình tĩnh lại nói chuyện với nhau, cứ cương lên như thế cũng không giải quyết được việc gì.
34
“Không phải cô ấy không đáng, mà là tôi không xứng. ”
Mình có năng lực bao nhiêu thì dành cho đối phương sự quý trọng bấy nhiêu, còn nếu đã không có khả năng gánh vác thì đừng để đối phương kỳ vọng.
35
“Vì sao anh ta phải lừa cậu?” Winston lại hỏi.
“Có lẽ vì tôi từ chối lời mời của anh ta. Anh ta vừa thay mặt Red Bull hỏi dò xem tôi có ý định chuyển sang máng khác hay không.
36 Hunt mặc comple kiểu ôm sát nên thoạt trông còn khá giống thiếu niên, thế nhưng khối lượng cơ bắp của cậu vốn không hề ít. Nhân viên kế toán vì thế quyết định ngồi xuống trước mặt Hunt, hai người chẳng nói chẳng rằng, cứ thế chờ đợi người của ngài Narita quay lại giúp đỡ.
37 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Winston là người nói được làm được, Hunt nghĩ thế mà đột nhiên cảm thấy mọi chuyện đáng sợ cực kỳ.
38
“Quỷ mới tin anh! Muốn đi tôi tự đi cũng được!” Hunt bày ra dáng vẻ “cút-mau-không-tôi-cắn”.
“Ồ… tiếc ghê, nhỉ Winston?” Owen cười cười bước vào nhà vệ sinh.
39 Chặng đua chính hoàn thành được bốn phần năm, Hunt lại tiếp tục vào pit. Marcus kích động không thôi, ông cảm thấy Hunt vẫn còn chưa vừa lòng. Sau khi trở ra, tới vòng thứ năm đếm ngược, Hunt lại tạo ra kỉ lục tốc độ đua một vòng nhanh nhất trên đường Suzuka cho riêng mình.
40
Giọng Winston vang lên sát bên tai, nghe vừa ấm áp lại vừa ướt át, những trăn trở của Hunt cũng theo đó mà lắng đọng.
“Nhìn đi… anh lúc nào cũng như có thể bao dung hết được những điều dù là thất thường nhất của tôi, nên tôi mới không coi ai ra gì mà gào thét đòi tuyệt giao với anh như thế… Lúc ấy, tôi hẳn là phải hống hách lắm nhỉ.