61 Đêm. Mười một giờ tối trong Thánh Tâm học viện, khắp khu ký túc xá đã tắt đèn, bên trong căn phòng ngủ tối đen ở lầu hai, thiếu nữ Nhật Bản mặc một cái áo ngủ mỏng manh đang ngồi trên giường tĩnh tọa.
62 "A. . . "Khi bụng truyền tới cơn đau, Nguyệt Trì Huân nhẹ nhàng rên rỉ một tiếng, tuy rằng nhịn đau chính là một trong những thứ quan trọng của Ninja thế nhưng trong nháy mắt đó nàng cũng cảm thấy kinh ngạc.
63 "Bọn họ nói tớ đàn Dương Cầm rất có linh tính, tiếng đàn của tớ làm cho rất nhiều ngườ cộng hưởng, giáo viên dạy đàn của tớ còn nói tớ rất có năng khiếu nên quyết định dạy tớ.
64 Sáng sớm, ở Thánh Tâm học viện. "Bộ Vịnh Xuân Quyền này rất thích hợp cho nữ giới sử dụng, cho cậu biết, lúc trước mình học bộ quyền pháp này chỉ tốn có một ngày một đêm.
65 Ban đêm, dưới ánh trăng lấp lánh, bên trong Bắc u Huyễn Tượng, tiếng đàn Dương Cầm du dương vang lên. Thời gian dùng bữa đã trôi qua, bên trong phòng lúc này chỉ toàn là khách quen đang vừa uống cà phê vừa nghe nhạc, đương nhiên cũng có không ít người làm việc trễ nên ăn muộn.
66 "Này, không quấy rầy hai vị nữa. . . "Thanh âm của Gia Minh vang lên, đồng thời kẻ bắt cóc kia cũng buông tay của thiếu nữ, dùng tay khua chủy thủ, hướng về phía đường ra vọt tới, nói:"Tránh ra! Tránh ra!"Linh Tĩnh đương nhiên hiểu đối phương là kẻ cướp, trong lúc nhất thời muốn xuất thủ, thế nhưng người này lại cầm trong tay thanh chủy thủ sắc bén.
67 Vốn lấy một cái tên như vậy chỉ là trò đùa của Gia Minh mà thôi, khi hắn giao cho Nhã Hàm xong thì cũng chuẩn bị tâm lý nhận sự kháng nghị và sửa chữa.
68 "Hôm nay không được lên giường của tớ. "Tắm rửa xong, Linh Tĩnh khuôn mặt đỏ bừng, cả người hương thơm ngào ngạt, đắp chăn nằm trên giường đọc sách, mắt thấy Gia Minh tới, ngọt ngào cười, nói:"Cái kia của tớ tới rồi.
69 Đêm khuya, trên con đường Hoa Hanh, thành phố Giang Hải. Ánh đèn chói mắt, người đi đường như mắc cửi, đây là một trong những con đường náo nhiệt nhất của thành phố Giang Hải, con đường này từ trước đến nay đã là Bất Dạ Thành, ngư long hỗn tạp.
70 Ngày này từ lúc trời còn sáng sớm, không khí đã có chút âm u, Bạch Na Na ngồi ở trên giường, tâm tình không khỏi có chút không tốt. Chắc chắn sẽ có chuyện gì đó phát sinh, hai mắt của nàng giật giật liên tục, khiến nàng nghĩ có chuyện xấu xảy ra.
71 Lúc này trời đã sẩm tối, những đám mây cũng dường như sa xuống mặt đất. Nơi này là một cái nhà xưởng chế tạo máy đã bỏ hoang nằm bên cạnh bờ biển. Những năm gần đây.
72 "Đoàng. . . Đoàng. . . Đoàng. . . Đoàng. . . "Tiếng súng vang lên kịch liệt nhắm thẳng về phía hai chiếc xe hơi. Hai người Thản Khắc và Bạch Na Na điên cuồng bóp cò, sau đó vọt mạnh về phía chiếc xe ở bên cạnh hai người.
73 Ngày 27 tháng 9 năm 1997. Chủ nhật. Buổi trưa. Tiếng Sa Sa xào rau từ trong phòng vang ra ngoài, kèm theo đó là mùi thơm của biết bao nhiêu món ăn. Tiếng nhạc chương trình Tin tức buổi trưa từ trong phòng khách phát ra, không lâu sau.
74 "Là la la lá. . . Lá la la. . . "Biệt thự Trương gia. Tâm tình của Nhã Hàm dường như khá vui vẻ, vừa mới tắm xong, mái tóc dài mới khô được một nửa tùy ý thả trên vai, nàng vừa ca hát vừa thu dọn đồ đạc chuẩn bị mang tới trường học vào trong cặp da.
75 "Này, người anh em. Trên người có tiền không?"Ngồi xuống cạnh Gia Minh, tên tóc đỏ vỗ vai Gia Minh rất thân mật. Tên tóc vàng ở bên cạnh thì đá vào xe đạp: "Xe đạp không tệ hà.
76 Lúc cùng nhau dùng bữa sáng. Gia Minh xác định lại chuyện du lịch trên biển. Linh Tĩnh và Sa Sa đều tỏ ra cao hứng. Dù sao các nàng đều hy vọng có thể đi ra ngoài chơi.
77 Tháng 9 năm 2000, nước Pháp, cạnh đài phun nước triên quảng trường Concord. "Tiên sinh, muốn mua hoa không?"Thiếu cũng bán hoa đi giày trượt Patin tràn đầy sức sống dừng lại trước mắt hắn, nụ cười rất có sức cuốn hút nhưng bộ dạng lại hơi thiên về trung tính, hắn vốn là không có hứng thú với hoa, song khi mở miệng lại dùng tiếng Anh nói một câu:"Một đóa hồng.
78 "Không, không thể nào. . . "Lúc này du thuyền mới lên đường chưa được bao lâu, cho dù Nguyên Lại Triệu Sang có ngông cuồng hơn đi nữa cũng không nên ra tay vào lúc này mới đúng, trong lòng hắn vô cùng ngạc nhiên.
79 Không khí trong khoang tàu dần đọng lại, dưới ánh đèn vàng, tiếng tua bin nổ vang, khóe miện Natalie nở nụ cười nhàn nhạt, chậm rãi nhắm mắt lại. Không tiến, nhưng cũng không lùi.
80 "Hắn nói là. . . Các ngươi rất vô dụng. ""Ặc?"Nghe được mấy câu nói kia, mọi người trên phòng lái đều sửng sốt, sau đó Thôi Quốc Hoa nở nụ cười, nói:"Ha hả, thú vị, thú vị, nếu như vị tiên sinh này đã nói như vậy, nói rõ hắn cũng đứng về phía chúng ta, thật tốt quá.
Thể loại: Xuyên Không, Ngôn Tình, Đô Thị, Dị Năng, Huyền Huyễn, Trọng Sinh
Số chương: 24