481 Sáng sớm ngày 27 tháng 1, ở một nơi nào đó tại Paris. "Dậy nào, dậy nào, dậy nào!"Trong phòng ngủ truyền ra tiếng kêu của Natalie, Gia Minh bưng cháo thịt đi vào trong.
482 "A lô. . . chuyện của Sa Sa xong rồi. . . Dẫn hắn trở lại? Ha hả, tớ không ngờ tới tình huống đó, Liễu Sĩ Kiệt đã chết. . . hắn bị đồng bọn giết chết, cho nên không thể để cho Sa Sa tự tay báo thù được.
483 "Tớ muốn. . . chuyển ra ngoài. . . "TV vẫn mở, thanh âm quảng cáo truyền ra, Sa Sa ôm gối ngồi trong một góc, ánh mắt nhìn Gia Minh và Linh Tĩnh, tiếng nói của nàng xen lẫn với thanh âm của TV hiển nhiên là không rõ lắm.
484 Những ngôi sao sáng lấp lánh trên sông ngân hà, ánh trăng như thuyền sáng lung linh trong bầu trời đêm, ở phía Đông có biển lớn mênh mông, núi cao chập trùng, sông ngòi chằng chịt, những con đường giao thông hiện đại mọc lên như bàn cờ, thậm chí như mạng nhện.
485 Cách thành phố Tân Trữ chỉ còn khoảng 1h lộ trình, Nhã Hàm lúc này gọi điện thoại tới, Gia Minh giảm tốc độ xe chậm lại. "Linh Tĩnh và Sa Sa tới tìm em đấy, bây giờ em đang ở đâu, chạy đi đâu rồi?""Ách.
486 "Tớ không biết nấu ăn, học lại không giỏi, hậu đậu, không dịu dàng lại không biết bảo vệ ai, mọi chuyện đều là do Linh Tĩnh và cậu chiếu cố tớ. . . "Sa Sa nhỏ giọng lẩm bẩm:"Linh Tĩnh cái gì cũng tốt hơn tớ, lại giỏi nhiều thứ, ngay cả kế hoạch trong thời gian tới cũng dự tính được.
487 Ra khỏi nhà, lúc này trời đã là hoàng hôn, đèn hai bên đường và ở trong nhà dân bắt đầu sáng lên, có vài nhà đã ăn cơm xong đi dạo bộ, lẫn vào trong dòng người tan tầm trở về.
488 Việc Linh Tĩnh cự tuyệt xuất ngoại vốn đã nằm trong đề nghị của Giang Hải, sau khi đề cập một lần thì không nói thêm gì nữa, nhưng nàng không nói không có nghĩ là vợ chồng bác Diệp buông tha, làm cha mẹ bảo giờ chẳng suy nghĩ cho con cái.
489 Xuân vũ kinh xuân thanh cốc thiên,Hạ mãn mang hạ thử tương liên. Đây là bài ca dao của Trung Quốcgiúp người ta nhớ được thứ tự của ngày tháng trong 24 Tiết.
490 ". . . Được rồi, quan trọng nhất là những bài tập này, những phần này phải ôn lại một lần, chỉ còn có 10 ngày nữa là thi rồi đấy. . . cô còn chưa nói hết các em đã đứng lên làm gì, ngồi xuống.
491 Cấp 3 đã kết thúc nhưng nhiều chuyện vẫn còn chưa kết thúc. "Linh Tĩnh, có mang bộ quần áo này về không?""Mấy cuốn sách này để lại, nếu như để vợ chồng bác Diệp nhìn thấy nhất định lộ chuyện.
492 "Tớ không muốn cậu đùa như vậy. "Nương theo thanh âm quảng cáo của tivi, ngữ điệu của Linh Tĩnh có chút cứng ngắc, trên khuôn mặt thanh tú đã hiện sự tức giận.
493 Có lẽ do bị máu tươi hù dọa, Linh Tĩnh không còn lón tiếng như trước nữa, nàng nhìn TV, thanh âm chỉ hơi to, Gia Minh ở bên kia không trả lời, sau khi mặc áo xong, hắn thống khổ nhắm hai mắt lại, không biết đang suy nghĩ cái gì.
494 Ngày 29 tháng 7 năm 2002, Tokyo Nhật Bản, Nguyệt Trì gia. Văn Thái Lang tâm tình gần đây không được tốt cho lắm. Huân ở Trung Quốc hoàn thành ba năm học tập, vừa mới trở về Nhật Bản.
495 Hai giờ chiều, Gia Minh đến Tokyo. Huân lái xe tới đón hắn, từ sân bay Vũ Điền đi thẳng tới Nguyệt Trì gia, vừa đi vừa giải thích phong cảnh ven đường cho hắn, tính cách của Huân từ trước đến nay trầm mặc ít lời, bây giờ cố gắng tỏ ra nhiệt tình nhưng sắc mặt vẫn lạnh lùng, giới thiệu cũng ngắn gọn vô cùng.
496 "Ngươi là ai!"Vốn nghe tới chuyện Huân mang một nam tử Trung Quốc vào trong căn nhà mình quét dọn tỉ mỉ, sau đó còn mang hắn đi thưởng ngoạn ở Nguyệt Trì gia, trong lòng Văn Thái Lang dâng lên một cỗ tâm tình phức tạp, mà tại sao lại như vậy thì hắn cũng không thể giải thích, hắn chỉ muốn thay đổi một chút gì đó, cho nên mới dẫn bạn bè tới đây, lại thấy ngay cái tên nam tử kia chẳng kiêng nể gì vỗ vai Huân, hắn không còn nghĩ ngợi được gì nữa, trực tiếp vọt ra, chuẩn bị chém người.
497 "Cố quân trước đây đã tới Tokyo?""Tôi quen nơi này còn hơn cô nhiều đấy. "Buổi tối ăn cơm xong trở về, Huân có chút nghi hoặc hỏi vấn đề này, bởi vì sau khi ăn cơm tối xong, hai người lái xe đi dạo trong thành phố hơn 1h đồng hồ, Gia Minh lái xe, nàng đương nhiên nhận ra hắn rất quen Tokyo.
498 Vừa chạy bộ vừa nói chuyện phiếm đã được một vòng, bầu chân trời đã có màu sáng, ra khỏi rừng cây, Gia Minh thấy phía trước là một quảng trường, bên cạnh quảng trường có một cái sân luyện tập rất lớn.
499 Sau khi nói xong, mắt thấy Huân không phản ứng gì, lại nói:"Bảo hắn đi ra ngoài chứ không bắt ngươi đuổi hắn đi, bây giờ ngươi đã là cô gái có hôn ước với Thiên Vũ quân, cho dù ngươi biết Thiên Vũ quân có bạn gái, nhưng cũng phải để ý tới thể diện của hắn, đạo lý sống thế nào ta không dạy ngươi nữa.
500 Bóng đêm yên ắng, bầu trời cô đơn, từ chiều nay tới giờ, Huân vẫn im lặng. Không thể hỏi những nghi vấn của mình với Gia Minh, mà bản thân nàng cũng không có khả năng thay đổi, thiếu nữ đã quen im lặng, nhưng im lặng không có nghĩa là đã che giấu được tâm tình phức tạp của mình, từ thái độ dị thường của nàng, những người hiểu nàng đều biết, tâm tình lúc này của nàng không yên.