1 Người đàn ông tên Lộc đang đi quanh khu Eden, dãy phố do người Á-Châu làm chủ tại Tiểu-Bang Virginia, sát bên thủ-đô Hoa-Thịnh-Đốn. Khi chàng ta quay lại nhìn thấy rõ người vừa gọi mình liền reo lên.
2 -Mấy rồi? Có phải 20-16 không? Vậy thì chỉ còn một trái nữa thôi là anh đi đứt rồi! Một nàng thiếu-nữ cắt tóc ngắn, trông rất duyên dáng dễ thương đang nở một nụ cười tươi như hoa.
3 -Tôi đây! -Tôi, Louis Winston đây! Anh ráng bằng mọi cách tới đây gấp đi chung với tôi. Có án mạng xảy ra! -Lại nữa! Mà ai chết, ở đâu? -Cứ tới trước đi rồi tính sau.
4 -Hôm thứ bảy tôi đưa gia đình lên D. C. chơi, thăm người quen, 11giờ 30 mới lên đường về Richmond. Thường thì lộ trình D. C. -Richmond hay Richmond-D.
5 Văn-Lang đã khỏe lại nhiều. Nhưng ông Louis Winston chưa muốn cho chàng làm việc lại ngay mà dặn chàng phải nghỉ dưỡng sức cho đúng mức thì mới có thể bình-phục được.
6 Văn-Lang ít nhiều cũng hiểu được một phần nào tâm-lý phụ-nữ trên tình trường. Đối với phụ-nữ thì chẳng có gì là quá lớn hay quá nhỏ. Nhiều lúc chuyện không đâu vào đâu tưởng không có gì mà lại thành ra quan-trọng.
7 -Văn-Lang! -Cô Yến! Tôi tìm cô nãy giờ mà chẳng thấy đâu! Yến nhìn Văn-Lang cười nhạt nói: -Mới đợi có vài phút mà anh đã cảm thấy khó chịu rồi à? Văn-Lang lắc đầu.
8 -Anh khốn nạn! Đi chết đi! Văn-Lang đưa tay khẽ xoa má một cái rồi nhìn Yến hỏi: -Sao? Hả giận chưa? Yến nhìn Văn-Lang căm hờn nói: -Anh sung sướng chưa? -Sung sướng lắm! Ủa, mà quên! Sung sướng về cái gì? Yến giơ tay toan tát vào mặt Văn-Lang một cái nữa thì chàng đã nhanh nhẹn chộp được tay nàng, nắm chặt lại.
9 Hôm ấy, sau khi rủ nhau đi ăn sáng về, Louis Winston cùng Văn-Lang trở về lại văn-phòng. Louis Winston hỏi: -Văn-Lang, anh nghĩ sao về chuyện anh Khôi và Bill Cohen? Văn-Lang cười đáp: -Còn nghĩ sao! Bắt oan người ta thì phải đền tiền là hợp lý lắm rồi.
Thể loại: Trinh thám, Tiểu Thuyết
Số chương: 33