Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Ám Dục

Thể loại: Ngôn Tình
Số chương: 147
Cập nhật cuối: 10 năm trước
Là một độc giả yêu thích thể loại truyện ngôn tình hẳn bạn đọc đã biết đến rất nhiều tác giả nổi tiếng trong thể loại này như Diệp Lạc Vô Tâm, Quỳnh Dao, Hồ Điệp Seba…Đây là những tác giả đã tạo nên một cơn sốt lớn trên các diễn đàn văn học ngay khi vừa ra mắt, thu hút đông đảo bạn đọc quan tâm qua từng chương truyện.

Danh sách chương Ám Dục


Chương 121

121 Xuân về hoa nở, đếm trên đầu ngón tay, cũng chỉ mới mấy tháng trôi qua. Những ngày lạnh nhất tiểu điều ảm đạm trong mắt mọi người đã trở quá khứ, hiện giờ, đã là giữa hè.


Loading...

Chương 122

122 “Cứu mạng ~~” Cô chìm xuống, vừa nổi lên, một đôi tay không ngừng ở khoảng không vung vẩy. Dung Ân không biết bơi, lúc ngã xuống liền bị sặc mấy ngụm nước, mắt không thể mở ra được, tứ chi lạnh như băng, khi hai chân cô giãy dụa, đùi phải liền co giật một hồi, có lẽ là do ở trong nước lạnh bị chuột rút.


Chương 123

123 “A Nguyên, cậu còn coi tôi là đại ca sao?” sắc mặt Nam Dạ Tước, phẫn nộ quát. “Thật xin lỗi. ” Nam Dạ Tước thấy chiếc xe taxi kia lật nhào, vẫn còn nguyên vẹn, nửa người Dung Ân đã nhào ra ngoài, một cánh tay buông thỏng trên mặt đất, máu tươi trên trán trôi treo gương mặt chảy dài trên cánh tay.


Chương 124

124 Bên kia không có chút nào đáp lại, nhưng đúng là đang kết nối, cô mơ hồ có thể nghe thấy tiếng thở dốc rất nhỏ. Dung Ân nắm chặt điện thoại di động, sau một hồi, mới nghe được tiếng của mình từ trong miệng nói ra, “Ai vậy?” Trong không gian yên tĩnh quỷ dị, mỗi cái âm cuối thở dốc cũng chấn vào màng nhĩ Dung Ân.


Chương 125

125 Từng cảnh vật ở nơi này, cô đều không nhận ra, thậm chí đều chưa từng nhìn thấy. Nội thất xa lạ, bầu không khí xa lạ, cảm giác xa lạ không chút an toàn.


Chương 126

126 “Không —— ” Dung Ân sợ hãi kêu. Nam Dạ Tước biết, cô sẽ chịu không nổi, tựa như ban đầu lúc biết Diêm Việt chết vậy, “Đây chính là sự thật, Dung Ân!” Một tay anh chuyển qua cần cổ cô, dùng sức giữ chặt, “Tôi muốn để em yên lòng mà sống, nhưng… em muốn tôi chết”.


Chương 127

127 Khuỷu tay Dung Ân chống trên mặt đất, rất đau, chỗ khuỷu tay và cổ tay đã rách da. Trần Kiều giống như một con thú khốn khổ, ánh mắt đỏ bừng, âu phục trên người xốc xếch đầu tóc rối bời, sự lo lắng cùng bất an trong ánh mắt đều bị phơi bày ở dưới ánh đèn.


Chương 128

128 Lúc ngã xuống, cả người cũng co quắp. Hai tay Dung Ân che mặt, trong cổ họng sự bi phẫn cùng thương tâm như muốn trào ra, cô không biết còn có thể làm gì để biểu hiện tâm tình buồn bực bị đè nén của mình hiện tại, từng tế bào trong cơ thể cũng bị siết chặt lại, xương cốt tứ chi đều đau đớn đều đau đớn, cô cong hai gối lên, hai tay ôm chặt đầu gối bắt đầu khóc.


Chương 129

129 Dung Ân cầm chặt lấy tay anh, thon dài, từng đốt rõ ràng. Lúc lấy xương cá ra đã để lại một vết xước trong cuống họng, cô đau đến nắm chặt ngón tay Nam Dạ Tước, bác sĩ rút cái nhíp ra, còn có thể thấy rõ trên xương cá có dính máu.


Chương 130

130 Tứ chi Dung Ân nhẹ giãy giụa, đành chịu bị ép lợi hại, cô cho là đang nằm mơ, mới vừa bắt đầu mở miệng, liền cảm giác được một trận nước hoa tiến tới trước cánh mũi, miệng bị che lại, tiếng thở dốc của anh nồng đậm cùng với đầu lưỡi cô khẽ đau nhói lan tràn.


Chương 131: Nam Dạ Tước, Anh Có Hận Em Không?

131 Tay phải Dung Ân chống trên cửa lớn, nửa người trên hơi cúi xuống, tóc ở hai bên ướt đẫm dính lên mặt. Lúc này, Vương Linh cũng vừa bước xuống taxi từ cửa lớn hớt ha hớt hải chạy vào trong, lúc nhìn thấy Dung Ân, trong lòng cũng nhẹ nhõm chút, “Dung Tiểu thư, tôi đến bệnh viện không tìm thấy cô, tôi sợ chết được.


Chương 132: Biết Cái Gì Là Duy Nhất Không?

132 Đôi mắt sắc bén của Nam Dạ Tước nhìn thẳng phía trước, trong lúc xông qua chướng ngại vật, cánh tay dài thu lại, đem Dung Ân kéo lên trên đùi của mình, làm cho cô giống như anh cảm nhận được sự kích thích và điên cuồng trong khoảng cách gần.


Chương 133: Hãy Đợi Em, Yêu Sâu Đậm Như Anh

133 Từ trước đến nay, Nam Dạ Tước nói chuyện chưa bao giờ nể nang ai. Trong từ điển của anh chính là như vậy, anh muốn đối xử tốt với bạn, thì có thể ngọt ngào đến phát ngấy, nếu như anh đến mắt cũng không thèm nhìn một cái, thì cho dù bạn có chết trước mặt anh cũng vô ích.


Chương 134: Thân Tâm Hợp Nhất

134 Hít sâu một cái, mới phát hiện bản thân lại hồi hợp như vậy. Hai tay Dung Ân lại lần nữa vỗ vỗ trên gương mặt nhỏ nhắn, cô mang dép đi đến cửa phòng tắm, vừa mới mở cửa ra, đã nhìn thấy trước mặt mình bị che lấp bởi một bức tường màu đồng cổ.


Chương 135: Người Ba Trong Giấy Chứng Nhận Kết Hôn

135 Dung Ân dừng bước, đầu tóc có chút rối rắm xõa trên vai, cô xoa nhẹ mắt, “Nhanh vậy sao?” Nam Dạ Tước gõ gõ ngón tay lên màn hình máy vi tính, “Còn nhanh sao? Chúng ta ở cùng nhau cũng gần hai năm rồi đó.


Chương 136: Thì Ra, Là Con Gái Riêng

136 Dung Ái dìu người đàn ông đi vào phòng khách, lúc đi vào sượt qua vai Dung Ân, cô có thể thấy trên mặt ông lộ ra vẻ sủng ái, người đàn ông cười cười thay giầy ở trước cửa, lúc tầm mắt lướt qua Dung Ân, không cẩn thận khựng lại, trong con mắt thâm thúy của ông dường như từ từ sâu hơn, khóe miệng động đậy, nhưng lại có chút cứng ngắc.


Chương 137: Ai Cũng Đừng Nghĩ Đến Việc Ngăn Cản Chúng Ta Ở Bên Nhau

137 Lời này vừa nói ra, mẹ Dung vừa muốn đứng đậy, rầm một tiếng té xuống đất. “Mẹ …” Dung Ân rất lo lắng, vội vàng kéo tay mẹ. Bà cũng không suy sụp như Dung Ân dự đoán, sau khi sắc mặt xuất hiện một mảng trắng bệch, từ từ khôi phục lại bình tĩnh, đáy mắt nghiêm nghị, giống như một vũng nước tĩnh lặng, không có bất kỳ gợn sóng nào, “Ân Ân, đừng khóc, con là con gái của mẹ, con không phải là con gái riêng.


Chương 138: Hai Trăm Vạn, Mấy Người Đi Cho Thật Xa

138 Sau khi ở Ngự Cảnh Uyển làm ầm ĩ thật lâu, vừa mới lấy lại được sự yên tĩnh, thức ăn trên bàn ăn cũng đã nguội, đêm 30 tết lần này tự nhiên cũng trôi qua không chút vui vẻ.


Chương 139: Tai Họa Ngập Đầu

139 Dung Ân dìu mẹ trở lại phòng ngủ, tâm trạng mẹ Dung đã bình tĩnh trở lại không ít, tờ giấy hôn thú kia Dung Ân cũng không thấy nữa, cũng không phát hiện là bị xé bỏ, nhất định là đã được giấu đi.


Chương 140: Vĩnh Viễn Không Thể Nào Rời Xa

140 Xảy ra án mạng?“Bà ta như thế nào rồi?”“Bà ta chết rồi. ”Dung Ân chợt cảm thấy miệng đắng lưỡi khô, có cảm giác như trời đất xoay chuyển muốn ngã quỵ, “Không thể nào, bà ta mất máu quá nhiều, đã cứu chữa rồi…”“Đi, đến sở cảnh sát rồi từ từ nói chuyện.


Loading...

Truyện cùng thể loại

Vợ Ơi! Theo Anh Về

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 50



Tuyệt Sắc Phong Lưu

Thể loại: Võng Du, Ngôn Tình

Số chương: 60


Lão Hàng Xóm Đáng Ghét

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 80


Hôn

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 52


Ngài Cừu Đen

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 50



Trộm Trái Tim, Đoạt Ái Tình

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 109



Hàm Thê Tiền Đa Đa

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 10