21 Rạng sáng, Thanh Nguyệt nhu nhu sống lưng không biết vì sao lại hơi hơi đau nhức của mình, rồi bỗng nhiên cảm giác trong phòng có chút kỳ quái, đi vào nội thất mới thấy Thiển Ly Du đã thay y phục rời giường từ bao giờ, lúc này y đang ngồi bên cửa sổ lật sách.
22 Ban đêm, Thương Kình cung.
Cánh cửa nặng nề của tẩm cung không che đi được những thanh âm *** mĩ truyền ra từ bên trong, thị nữ cung nga gác đêm đều nhịn không được đỏ bừng mặt, bất quá các nàng cũng chỉ có thể nín thở, e sợ quấy rầy sự hăng hái của chủ tử.
23 Chưởng lực mạnh mẽ như sấm sét sắp đánh thẳng lên ***g ngực, Thiển Ly Du cảm thấy những nơi không được khăn che lại trên mặt đều đau rát vì bị chưởng phong cường liệt thổi qua.
24 Canh năm còn chưa qua, chân trời phía đông đã xuất hiện một tia sáng vội vàng xua đi những mảng trời tối đen như mực.
Khi Thiển Ly Du trở lại Lạc Diệp cư cũng là lúc tiếng chuông rạng sáng trong cung vang lên, báo hiệu sắp rới lúc bá quan văn võ vào cung diện thánh(gặp vua) lâm triều, mà trong Lạc Điệp cư, nghênh đón y tất nhiên là Thanh Nguyệt đã lo lắng không yên cả đêm.
25 Trước đó vài ngày Thương Kình cung đã truyền ra tin có thích khách âm mưu ám sát bệ hạ, triều đình dân chúng đều chấn động. Nhưng đế quân bệ hạ vẫn chưa thụ thương cho nên tựa hồ ngài cũng không chú ý nhiều tới chuyện này, thậm chí vẫn chưa phái người truy tra, không được mấy ngày tin tức cũng dần dần lắng xuống.
26 Màn đêm buông xuống, những chiếc đầu lâu máu chảy đầm đìa xuất hiện trên cổng thành vào ban ngày cùng với khí trời hàn lãnh đầu đông hiển nhiên không thể làm hỏng tâm tình muốn xuất môn tầm nhạc (tìm vui, đi chơi) của bách tính đế đô.
27 “Trẫm sớm biết ngươi sẽ không ngoan ngoãn nghe lời, bộ dáng ngày hôm nay này là muốn kháng chỉ bất tuân sao?”
Cho dù đã sớm nghe được động tĩnh bên ngoài, Thiển Ly Du cũng không đứng dậy, vẫn ngồi nghiêng trên nhuyễn tháp thượng nhìn Thanh Nguyệt chỉnh lại bị khâm (chăn nệm), cho đến khi thanh âm quen thuộc từ ngoài cửa truyền đến mới ngẩng đầu nhìn về phía người tới.
28 Trong vòng một ngày, Diệu quốc Thất hoàng tử Thiển Ly Du đầu tiên là chuyển từ lãnh cung hẻo lánh trở về Uyển Anh điện, ngay tại đêm đó liền nhận được đế quân sủng hạnh, ngày hôm sau lại có một đám cung nhân tuân theo thánh chỉ của đế quân đưa rất nhiều thuốc bổ và dược liệu vô giá tới Uyển Anh điện.
29 Thanh âm trầm thấp êm tai pha chút uy nghiêm khiến Thiển Như Nguyệt đang ngồi trên tháp thượng hoảng sợ, đến khi thấy rõ người tới trong lòng càng chấn động, vội vàng đứng dậy hành lễ: “Nô tì tham kiến bệ hạ.
30 “Sao lại không có thứ gì trao đổi với trẫm a? Trẫm nhớ kỹ ngươi có rất nhiều bí mật trong người, không bằng liền lấy những bí mật này đến trao đổi đi…………….
31 Quên hết những chuyện đó đi.
Nói thì dễ, nhưng khi làm đâu có thể dễ dàng như vậy.
Trên người Thiển Ly Du choàng một chiếc hồ cừu (áo lông chồn) dày, đứng bên cửa sổ nhìn khóm Ngu mỹ nhân trơ trụi.
32 Phong ba mà Thiển Ly Du dấy lên trong hậu cung tới nhanh, mà đi cũng nhanh. Khi nghe tin mỗi ngày bệ hạ đều đến Uyển Anh điện thăm vị Ly Du Thượng quân nghe đâu đang ôm bệnh nhẹ kia, các phi tần trong cung liền không dám tiếp tục hành động thiếu suy nghĩ.
33 Sau khi Dạ Quân Hi ly khai, trong Uyển Anh điện liền chìm vào một sự yên lặng đầy quỷ dị.
Khi dùng ngọ thiện đã cảm thấy bầu không khí giữa chủ tử của mình và Lam Vũ đế quân có chút kỳ quái, giờ thấy Thiển Ly Du đang cầm sách, mà nửa ngày cũng không lật qua một tờ, trong lòng Thanh Nguyệt nhịn không được có chút lo lắng.
34 Khi Thiển Ly Du bước vào Cầm Y cung, đúng lúc thấy được Thiển Như Nguyệt đang đỏ hồng vành mắt, lấy khăn tay nhẹ nhàng chà lau khuôn mặt. Dưới vị trí của nàng có hai thanh niên đang ngồi có lẽ chính là Đại hoàng tử và Tam hoàng tử của Diệu quốc.
35 Ban đêm, ngự thư phòng.
Phất tay ra lệnh cho ảnh vệ lui ra, Dạ Quân Hi cong lên khóe môi mỉm cười. Lâm Hứa đứng bên cũng cười nói: “Xem ra ba vị kia không dự định giúp đỡ Diệu quốc.
36 Thiển Ly Du còn đang ngơ ngác chưa phục hồi tinh thần lại, y phục trên người từng lớp từng lớp đã bị xé ra, ném xuống bên ao không chút thương tiếc.
Y sam ướt đẫm trở nên trong suốt, kề sát thân thể gầy yếu, bao lấy đường cong chưa thành thục của thiếu niên, cách tầng vải vóc hầu như không có tác dụng gì hai điểm hồng anh trước ngực đột nhiên đứng thẳng, cùng với sự mê võng và kinh hoảng trong đôi mắt tựa như hắc diệu thạch xinh đẹp vô song kia khiến kẻ khác nảy lên dục vọng muốn đưa y thôn cật nhập phúc (nuốt trọn vào bụng).
37 Khi đế quân bệ hạ ôm Ly Du Thượng quân bị đám thích khách tấn công Uyển Anh điện gây thương tích vội vội vàng vàng quay về Thương Kình cung, thì cùng lúc đó toàn bộ hậu cung cũng nghe được tin tức này, mọi cung các đều âm thầm xôn xao.
38 Lần thứ hai Thiển Ly Du mở mắt ra, trời cũng đã sáng. Ý thức còn mơ hồ không rõ, khiến y nhất thời không biết chính mình đang ở nơi nào. Toàn thân đau nhức mệt mỏi, giống như mỗi buổi sáng thức dậy khi còn bé, mới bắt đầu tập võ.
39 Trong ngự thư phòng, Dạ Quân Hi chắp tay đứng bên cửa sổ, sắc mặt âm trầm. Cảm giác áp bách từ trên người hắn tỏa ra bốn phía khiến kẻ khác hô hấp khó khăn, khí tức này dần dần tràn ngập ngự thư phòng, làm cho một đám cung nga nội thị đều nơm nớp lo sợ, mồ hôi lạnh chảy ròng ròng, không dám thở mạnh lấy một lần.
40 Qua giờ Thân, mắt trời mùa Đông đã xuống núi từ lâu, chỉ để lại vài vệt sáng đỏ bừng vương lại ở nơi xa. Bên sông Thanh Đô nơi náo nhiệt nhất trong đế đô Lam Vũ đang nghênh đón thời khắc nhộn nhịp nhất.