41 Có câu thế sự luân hồi, ngồi bên cạnh đế tọa nhấp một ngụm rượu ngon trong chén, nhìn cảnh ca múa thái bình trước mắt, Thiển Ly Du bỗng nhiên cảm thấy y như đang quay lại hai tháng trước, trong buổi cung yến khi mới tiến vào Lam Vũ đế cung.
42 Mọi người đều biết, hai tháng trước, Diệu quốc đã tiến hiến cho Lam Vũ một vị công chúa tới hòa thân và một chất tử, để cầu mong trong tình hình loạn trong giặc ngoài, bốn bề là địch thì hoàng thất Diệu quốc càng ngày càng sa đọa vô năng kia sẽ được Lam Vũ đế quốc che chở.
43 Bên bờ sông Thanh Đô, trên du thuyền hoàng gia, vừa mới kết thúc một cuộc huyết chiến. Mấy cỗ thi thể nằm lộn xộn khắp nơi, trong không khí tràn ngập mùi huyết tinh.
44 Trời càng lúc càng tối. Trải qua cuộc huyết chiến trong buổi cung yến vừa rồi, đối với những triều thần và cung phi thường ngày sống an nhàn sung sướng thì đêm nay quả thực khó khăn.
45 Sáng sớm, bầu trời vẫn còn mông lung, trong đế đô đã bắt đầu trở nên náo nhiệt. Những tiểu thương (cửa hàng nhỏ) dậy sớm mở cửa đón khách, nhiều căn nhà cũng đã tỏa ra khói bếp lượn lờ.
46 Ngự thư phòng.
Đế vương ngồi ngay ngắn sau án thư nhìn chằm chằm hai thứ trước mặt, trong đôi mắt phượng thâm thúy kia, những cơn bão tố đang tích tụ.
47 Đã tròn ba ngày kể từ buổi yến tiệc khiến kẻ khác kinh hồn táng đảm xảy ra trên thuyền hoa của hoàng gia, đế quân cũng đã miễn lâm triều ba ngày.
Để truy tra thích khách, mọi nơi trong đế đô đều thực hiện lệnh giới nghiêm, rất nhiều quan binh canh giữ ở cổng thành của đế đô, tra xét nghiêm ngặt những người ra vào, phát hiện ra điều gì khả nghi đều trực tiếp áp giải vào đại lao, phút chốc trong đế đô lòng người đều hoảng sợ.
48 Giữa trưa, ngay lúc ngày đông ấm áp nhất.
Buổi tối hôm qua đã rơi trận tuyết đầu tiên của mùa đông này, lặng yên lả tả khắp nơi, tới sáng sớm đã đọng lại dày hơn một thước.
49 “Ngươi nói Dạ Quân Hi sai người đại trương kì cổ (gióng trống khua chiêng) đem ‘quan trủng của ta’ đưa về Diệu quốc?” Nghe xong lời nói của Thanh Sương, Thiển Ly Du không thể dấu được sự kinh ngạc hiện lên trên gương mặt, cau mày suy tư cẩn thận, nhưng vẫn không thể nghĩ ra hành động này của Dạ Quân Hi là có dụng ý gì.
50 Trong Cầm Y cung, Thiển Như Nguyệt đã mang thai gần hai tháng đang miễn cưỡng nằm nghiêng trên tháp thượng, dung nhan vẫn xinh đẹp vô song như trước, nhưng bỗng nhiên lại bị nhuốm lên một tia u sầu như có như không, đôi mắt khép hờ có chút vô thần, thỉnh thoảng thở dài, khiến người khác có chút thương tiếc.
51 Trận tuyết thứ hai rơi xuống đế đô đúng vào ngày mùng tám tháng chạp. Vầng trăng khuyết treo ở phía chân trời, ánh trăng vốn mông lung nhưng khi chiếu xuống đô thành đầy tuyết trắng lại trở nên vô cùng sáng sủa.
52 Diễm Cơ dẫn ba người tới một gian sương phòng ở tầng hai sau đó liền hành lễ cáo lui, đi xử lý sự vụ trong các.
Gian sương phòng tao nhã có ba mặt là tường vây, mặt còn lại có lan can bằng gỗ, được che phủ bởi một tấm duy mạn (màn che) bằng lụa mỏng bán trong suốt, qua lớp duy mạn có thể nhìn thấy toàn bộ quá trình của cuộc thi hoa khôi phía dưới.
53 “Minh tới?” Nghe Thanh Nguyệt nói như vậy, ba người đều trầm mặt xuống.
“Đến lúc nào, đi lúc nào?” Thiển Ly Du hỏi.
“Giờ Dậu tới, chỉ ngồi một nén hương liền đi, lưu lại vài thang thuốc, nói là để điều dưỡng thân thể cho Nhị ca.
54 Khi sứ thần các nước đang lưu lại đế đô nhận được thánh chỉ của đế quân Lam Vũ cho phép bọn họ về nước thì đều kích động đến rơi nước mắt, thậm chí có người còn vội vã thu thập hành trang ngay sau khi tiếp chỉ.
55 Trong phòng, Diễm Cơ bỏ lại tất cả sự vụ bên ngoài, nắm chặt hai tay đi qua đi lại không ngừng, thần sắc vô cùng ngưng trọng. Không bao lâu sau, có người gõ cửa tiến vào.
56 Nghe được hai chữ “Dẫn chậm”, Ngụy Thanh Hoằng lập tức ngẩn ra, còn Thanh Nguyệt thì không thể chống đỡ được thân thể đang run lên của mình, hai chân mềm nhũn ngã ngồi xuống mặt đất, trên gương mặt là thần sắc không thể tin.
57 Đã khá lâu, đế quân bệ hạ không triệu người thị tẩm. Thỉnh thoảng bước vào hậu cung, cũng chỉ tới Cầm Y cung thăm Thiển thục viện đang mang thai long loại.
58 Mới qua giờ Mão, bên ngoài tẩm cung của đế quân đã có cung nga nội thị bưng những thứ dùng để rửa mặt lẳng lặng cúi đầu chờ đế quân thức dậy. Tuy rằng đương kim đế quân Lam Vũ bá đạo ngang ngược phong lưu bạc tình, nhưng đối với triều chính lại chưa bao giờ lười biếng, hắn chính là một trong nhưng vị đế quân được bách tính ca tụng nhất trong lịch sử hơn một trăm năm khai quốc tới nay.
59 Nửa đêm, trong trạch viện yên tĩnh không một tiếng động, dưới ánh nến, Thanh Nguyệt vẫn canh giữ trong phòng Thiển Ly Du không chịu rời đi, nàng lo lắng chủ tử khó khăn lắm mới tỉnh lại, lại gặp phải chuyện gì bất trắc.
60 “Du Nhi, lâu rồi không gặp. ” Theo tiếng nói trầm thấp quen thuộc vang lên, một bóng người cũng bước ra khỏi chỗ tối. Bộ huyền bào xa xỉ bao lấy thân hình khôi ngô cao lớn, mái tóc đen dài nhẹ nhàng bay lên trong gió biểu hiện rõ sự cuồng ngạo ngang ngược của hắn, đôi mắt phượng khiến người ta mê say rồi lại nhịn không được cảm thấy sợ hãi kia đang lóe ra tia sáng khác thường tựa như một con mãnh thú dưới ánh nến chập chờn.