1 Cửa chính sơn son thiếp vàng ưu nhã rộng mở.
Giương mắt nhìn lại, cột đá cẩm thạch màu đen lót vàng sáng bức người, bích hoạ tinh xảo trang nhã, đèn treo xa hoa tỏa sáng, từng lớp kính trong suốt sáng long lanh cao cao.
2 Chương thứ hai
Đoan Mộc trước nay tâm ngoan thủ lạt, nhưng đối với tiểu nhi tử Đoan Mộc Viễn lại dung túng giống như là đứa con mà phụ thân đời này thương yêu nhất.
3 Chương thứ ba
Hài tử thân phận đặc thù như bọn họ, rất nhiều người đều là lựa chọn học viện quý tộc, phương tiện đầy đủ, thầy giáo không tồi, từ nhà trẻ cho đến đại học đều là thống nhất giáo dục, huynh đệ bọn họ cũng là cùng một trường.
4 Chương thứ tư
Sau lần tập kích kia, thái độ của Thiên Diệp Diệu đối với Đoan Mộc Viễn đã xảy ra biến hóa vi diệu.
Mặc dù ở trong mắt người khác, hắn có thể vẫn là một bộ dáng lưu manh tà khí xa cách, nhưng Đoan Mộc Trữ lại cảm giác được, tầm mắt đối phương phóng ở trên người Đoan Mộc Viễn so với trước kia nhiều hơn.
5 Chương thứ năm
Đoan Mộc Trữ và Thiên Diệp Diệu chính thức quyết liệt.
Trước kia ở trước mặt mọi người, bọn họ mặc dù không thích đáp trả qua lại, bất quá vẫn lén bảo trì một loại quan hệ vi diệu.
6 Chương thứ sáu
Sau khi luyện bắn súng xong, hai người ở trong phòng tắm cách vách tắm gội.
Phòng tắm có ba gian tắm rửa, chuyên dành cho thành viên gia tộc tắm sau khi luyện qua bắn súng hoặc là kiếm đạo.
7 Chương thứ bảy
“Tay lại giơ lên cao một chút. ” Thiên Diệp Diệu nắm kiếm trúc, điểm điểm cánh tay Đoan Mộc Viễn, uốn nắn tư thế của hắn.
Cái tư thế đứng tấn này đến hiện tại đã luyện tập không dưới hai mươi phút, trên trán Đoan Mộc Viễn chảy ra mồ hôi, cơ hồ đều sớm hoài nghi đại ca không phải là đang cố ý chỉnh hắn.
8 Chương thứ tám
Hai ngày trôi qua, còn chưa có bất luận tin tức gì về Đoan Mộc Viễn.
Tức giận của Đoan Mộc càng ngày càng tăng lên.
Mặc dù mặt ngoài khắc chế , nhưng trong nhà áp suất thấp cùng quầng thâm dưới mắt hắn đồng dạng ngưng trọng.
9 Chương thứ chín
Bầu trời tí tách mưa.
Thiên Diệp Diệu dẫn theo Đoan Mộc Viễn trở về, hai người nhất trí lí do thoái thác, tất cả mọi người đều nghĩ rằng do Tiềm Hải bang làm.
10 Vĩ thanh
Hết thảy tất cả đều kết thúc.
Những thời gian bị bỏ qua kia cứ như chỉ là một hạt cát trong đầu ngón tay, một hồi mộng xuân một chút cũng không lưu lại thiển ảnh (vệt mờ), sau hừng đông sẽ như bọt biển biến mất vô tung.