21 Thẩm Gia Hành xuống khỏi lầu 17, cũng không trực tiếp quay về văn phòng, chỉ cảm thấy trong lòng lo lắng, vì thế tiến vào phòng uống nước rót một ly nước, một hơi uống hết, nước lành lạnh rốt cục mới làm cho cậu bình tĩnh chút.
22 Đối mặt Hạ Hành Thù trầm mặc bất đồng dĩ vãng, Thẩm Gia Hành rốt cục cũng cảm giác được không thích hợp, cậu vươn tay, có chút thật cẩn thận nắm lấy tay Hạ Hành Thù , quơ quơ “Hành Thù, anh làm sao vậy? Thoạt nhìn là lạ.
23 Cuối cùng đành nhận mệnh , Thẩm Gia Hành chỉ phải đúng năm giờ tan tầm rồi đi tới nơi đã hẹn trước , bởi vì sợ muộn còn nhịn đau lựa chọn ngồi xe taxi.
24 Thẩm Gia Hành hoàn toàn không nhớ rõ bản thân mình ở nhà hàng nói những gì.
Cậu cũng không nhớ rõ cuối cùng chấm dứt đối thoại bằng cách nào , chỉ biết là Giang Hi Ngạn lái xe đưa cậu về nhà , sau đó cậu vẫn ươn ở trên sô pha , ngơ ngác mà ngồi tới hiện tại.
25 “Em tắm xong rồi. ”
Thẩm Gia Hành mặc áo ngủ của Hạ Hành Thù đi ra, chiều dài quần áo cũng chênh lệch không quá nhiều, vốn là dạng quần áo rộng thùng thình nhưng khi mặc trên người cậu lại phá lệ tôn lên một cỗ mĩ cảm tinh tế , cổ tay cùng mắt cá chân lộ ra ngoài, mong manh đến nỗi như sờ vào thôi cũng vỡ.
26 Khi ngọt ngào đạt tới mãn điểm, ranh giới càng cao thêm một tầng thì là cái gì?
Hỏi Hạ Hành Thù, anh sẽ nói nó kêu “Hạnh phúc”. Thẩm Gia Hành không dám dễ dàng mà dùng loại từ hạnh phúc này để hình dung cảm thụ hiện tại của bạn thân, bởi vì cậu trước kia cho tới bây giờ đều không nhận được quá , nhưng, có lẽ đã sắp tiếp cận được nó.
27 Cũng sắp gần tết rồi , thừa dịp ngày nghỉ theo luật định cùng ngày nghỉ tết của hai người gộp lại cũng đủ một tuần , Hạ Hành Thù đề nghị cậu cùng anh đi ra nước ngoài du lịch.
28 Sáng sớm, ánh nắng sớm xuyên qua cửa sổ bằng gỗ chiếu vào trong phòng, đáng tiếc chỉ chiếu tới góc giường , chiếu không tới người còn chưa thanh tỉnh ở trên giường.
29 Nghỉ đông vừa kết thúc , Thẩm Gia Hành tinh thần rạng rỡ mà trở lại cương vị công tác, đem theo mấy món quà nhỏ từ Pattaya cho toàn bộ đồng nghiệp ở văn phòng, cả một lũ nương tử quân ( đội quân tóc dài ) nhìn thấy lãnh mỹ nhân ngày thường thế nhưng bây giờ cảnh xuân đầy mặt, đều nhao nhao hô to bị điện giật đến chịu không thấu , cảm thán tình yêu quả nhiên là thuốc kích thích cực mạnh của thế gian.
30 Trên một chiếc giường lớn của gian phòng khách nào đó ở Hạ trạch , có hai người đang cùng nhau tựa vào trên gối đầu đôi xem TV , không, chính xác ra, chỉ có một người thật sự nằm xem.
31 Lúc Thẩm Gia Hành mới vừa về đến nhà, hết thảy đều thật bình thường, cha mẹ cùng em gái duy nhất nhìn thấy cậu về đều cao hứng vô cùng, mỗi người đối cậu hỏi han ân cần , cậu tuy rằng luôn luôn không quen như vậy, nhưng bởi vì là thân nhân của mình nên cũng tận lực tiếp nhận.
32 Thẩm Gia Hành sớm đã biết rằng có thể dưỡng ra loại người không kiêng kỵ gì như Hạ Hành Thù, lại còn da mặt dày cỡ anh, thì cha mẹ nhất định sẽ không phải là nhân vật bình thường, bất quá khi đối mặt với hai vị trưởng bối tươi cười liên tục quỷ dị , cậu vẫn nhịn không được lại cảm thán di truyền kỳ diệu.
33 “Mọi lời cần nói đều xong rồi sao ?”
“Phải phải, hũ dấm chua tiên sinh, đã nói tới nhất thanh nhị sở. ”
“Như vậy…… chuyện kế tiếp……”
“Cái gì?”
“Gia Gia, còn nhớ rõ lời nói anh nói cùng cha mẹ đi ? Tất cả vấn đề đều đã giải quyết , chúng ta có phải hay không nên bắt đầu chuẩn bị hôn lễ ?”
“A…… Đúng rồi Hành Thù, có một vấn đề em còn chưa hỏi anh, nếu chị của em thật sự đem chuyện của chúng ta ra giới truyền thông thì sao ? Đây chỉ là nói nếu nha.