21 Hạ Trạch nghĩ cũng đúng, cho dù là cuộc thi cuối kỳ tập trung toàn trường, thì Lâm Húc mỗi ngày cũng có thời gian rảnh. Trên cơ bản là 1 ngày 1 môn, trong đó còn có hai ngày được nghỉ không cần thi nữa.
22 Ngày 7 tháng 7.
Ngày thứ năm kể từ lúc hắn không đến thư viện, sáng sớm hôm đó hắn có cuộc thi.
Cùng anh em đi đến giảng đường, cầm giấy báo thi đứng ở cửa phòng thi để xếp hàng vào phòng.
23 Bữa cơm trưa này, trong suốt thời gian học đại học của Lâm Húc, là bữa cơm ngon nhất.
Đương nhiên, cũng có nguyên nhân.
Hai người họ vén rèm đi vào trong, bác chủ căn tin vẫn còn chưa mở cửa sổ phía trước ra.
24 Hạ Trạch không hỏi Lâm Húc vì sao đột nhiên không đến thư viện nữa.
Lâm Húc cũng không chủ động giải thích nguyên nhân của mình.
Bất quá điều kỳ lạ là, mối quan hệ giữa hai người, so với lúc trước thì thân thiết hơn.
25 Hạ Trạch đúng 6h nhắn tin cho Lâm Húc.
Lúc này Lâm Húc mới biết, ông thầy phát hiện đề mình ra hình như quá khó. Vì vậy cho sinh viên thêm 20′ nữa, tương đương là thi 2 tiếng ….
26 Hạ Trạch sau trưa ngày 11/7 là thi xong toàn bộ.
Vừa thi xong đã thấy 1 tin nhắn trong trong điện thoại di động: 【Đang đá banh ở sân vận động mới xây, tới tìm mình đi.
27 Trận bóng đến 3h30 là kết thúc.
Sau đó, hai người họ lại cùng nhau đánh 1 trận cầu lông, cả người đầy mồ hôi rời khỏi sân vận động.
Hạ Trạch nóng tới kéo kéo áo: “A, nóng chết mất, thật là muốn nằm trong cái tủ lạnh mà.
28 Cả người Hạ Trạch run lên, quần lót màu nâu trong tay thiếu chút nữa rớt xuống!
Y dùng tốc độ nhanh nhất trong cuộc đời mình mặc quần lót vào, sau đó liếc mắt nhìn Lâm Húc, cười khan nói: “Cậu tắm xong rồi?”
Ai biết không nhìn mới tốt chứ.
29 Không phải tiếng của Lâm Húc.
Hạ Trạch sửng sốt 1 chút, mới hỏi: “Anh là ai?”
Đối phương không trả lời, hỏi lại: “Cậu là Hạ Trạch à?”
Hạ Trạch: “Ừ.
30 Ngọn gió đêm lạnh là thứ giải rượu tốt nhất.
Không bao lâu, thần trí Lâm Húc dần dần rõ ràng. Chí ít hiện tại thân ảnh trước mắt hắn chỉ có 1 người, hắn cũng có thể nhận biết được chuyện gì đang xảy ra.
31 Lâm Húc tưởng rằng mình đang mơ.
Là một giấc mơ vô cùng vô cùng tuyệt vời nhưng lại không phải là hiện thực.
Bởi vì, trong giấc mơ đó hắn thấy Hạ Trạch đang hôn hắn.
32 Đã vào hè.
Người trong thư viện đặc biệt ít. Một tầng cũng chỉ có 3 4 người.
Lâm Húc cùng Hạ Trạch đều không về nhà, mà dự định ở lại trường xem nhiều sách hơn 1 chút.