41 Thiếu niên thoáng đỏ mặt, ấp úng hồi lâu sau mới lên tiếng, “Tớ. . . tớ là Ngải Đằng, lớp Tài chính Ngân hàng. Tớ ngưỡng mộ cậu đã lâu, tớ muốn. . . ”- Còn nói chưa hết câu,cậu ta đã trực tiếp nhét vào tay Băng Thanh một bó hồng nhung,bối rối tiếp lời, “ Băng Thanh, tớ muốn theo đuổi cậu”So với vẻ mặt như đít khỉ của cậu ta, Băng Thanh vẫn bình tĩnh mỉm cười, “Tớ nghĩ là.
42 Lần thứ hai tỉnh dậy, Băng Thanh mệt mỏi xoa bóp mi tâm để tinh thần tỉnh táo hơn. Tối qua mải chăm sóc cho hắn, rạng sáng mới thoải mái ngủ một giấc, cơ thể đau nhức là điều không tránh khỏi.
43 19 tuổi, tình yêu chưa phải là tất cả. Nhưng dám yêu,dám hận mới là bản lãnh nên có của một người trưởng thành. Tình yêu đôi lúc rất ngọt ngào nhưng cũng là một liều độc dược trí mạng khiến trái tim đau đến khắc khoải.
44 “. . . Thay mặt gia đình, xin chúc mọi người có một buổi tối giáng sinh thật ấm áp. Cảm ơn mọi người đã lắng nghe. . . ”Đình Luân nói xong, trả micro lại cho người dẫn chương trình,khẽ cúi đầu nhận những tràng pháo tay vang lên như sấm dội của mọi người.
45 3 năm sau. Bầu trời trong xanh, cao vút điểm xuyết là những đám mây trắng tinh khôi. Một chiếc xe thương vụ theo ánh nắng chói chang nhẹ lướt trên đường.
46 Chẳng mất bao lâu, cánh cổng màu xanh đã hiện ra trước mắt, Băng Thanh len lén rút bàn tay đang bị hắn nắm chặt ra nhưng cảm thấy vô lực. Căn bản hắn không có ý định buông ra.
47 Ánh hoàng hôn nhàn nhạt chiếu qua khung cửa sổ bao trùm lên cảnh vật vô cùng tịch mịch. Trong phòng bệnh chỉ còn lại Băng Thanh đang tỉ mỉ chăm sóc chậu hoa nhài,cuối cùng, chọn vị trí thích hợp rồi đặt cạnh bậu cửa sổ.
48 Nghiêm Kiệt khẽ bật ra tiếng cười trầm thấp: “Được rồi, em đừng khẩn trương như thế. Kẻo lát nữa không còn sức lực để đón nhận món quà của tôi đâu”Lời hắn vừa dứt, cặp mắt lưu ly vì ngạc nhiên mà bất giác mở lớn nhưng cũng không nói gì, Băng Thanh ngồi im lặng bộ dạng nhàn nhã như thể mọi chuyện không liên quan đến mình.
49 Vào một ngày cuối chiều, từng rặng mây trên trời đã chuyển thành sắc hồng bao trùm lên thành phố Du Sinh mang nét ảm đạm, cô tịch. Sau khi kết thúc màn biểu diễn bằng một bản nhạc jazz cổ điển, Băng Thanh thay đi bộ y phục lộng lẫy, chọn cho mình chiếc váy chấm bi màu trắng dài quyét đất mặc vào, rất nhanh sau đó liền rời đi.
50 Những ngày sau đó, Băng Thanh giống như sống trong cõi mộng, tinh thần xuống dốc hoàn toàn mà thỉnh thoảng lại ngẩn ngơ như thiếu nữ ở độ tuổi trăng rằm vậy.
51 Bệnh viện Nhân Tâm. Vội vã đẩy cánh cửa bước vào, trước mặt Băng Thanh là căn phòng trắng xóa, mùi hoa nhài len theo từng cơn gió thổi vào khiến không gian đượm thêm phần sinh khí.
52 Tờ mờ sáng hôm sau, Nghiêm Kiệt trở về trong tình trạng nửa tỉnh nửa mê. Băng Thanh vội vã dìu chồng từ người lái xe thân cận. "Cảm ơn anh, anh về cẩn thận"- Cô nhìn người tài xế khẽ nói.
53 Cuộc sống tẻ nhạt từng ngày chậm chạp cứ thế trôi qua. Băng Thanh vẫn thản nhiên sống một cách bình lặng, ngày diễn piano, tối về nhà làm những việc lặt vặt rồi đi ngủ.
54 Ánh nắng mặt trời xuyên qua từng tán cây chiếu những đốm nắng nhạt lên gương mặt xinh đẹp có phần yếu ớt của Băng Thanh, nước mắt giống như những viên trân châu từ một chuỗi hạt bị đứt đoạn liên tục rơi xuống, cô nói trong tiếng nấc nghẹn ngào:“Thiên Ân, anh không hiểu hết được đâu.
55 Băng Thanh có cảm giác môi mình bị hắn xé nát từng chút một, chút sức lực còn lại rốt cục cũng bị hắn rút cạn, cô chỉ biết giương đôi mắt vô cảm nhìn hắn đầy oán hận.
56 “Sức khỏe của dì thế nào rồi !?”Tại một quán cà phê, tiếng đàn violon như dòng nước dịu dàng quẩn quanh đến từng góc nhỏ nơi đây. Cạnh cửa sổ sát đất là hai người đàn ông ưu nhã trong bộ y phục thời thượng, đẹp đến mức khiến các cô gái đi qua lại nơi này đều đưa mắt liếc nhìn với ánh mắt ngưỡng mộ.
57 Băng Thanh không khỏi khóc nấc lên, ngón tay trắng xanh nhẹ nhàng di chuyển lên gương mặt đáng yêu có đôi mắt bảo thạch tràn đầy linh khí mà lòng đau như cắt, dường như chợt nhớ ra điều gì đó cô cầm lấy quyển nhật ký chậm rãi lật giở từng trang.
58 Nếu hồi ức của chúng ta là những tháng ngày đau khổ xin hãy cho em được hóa thành đôi cánh để bay đi. . . Em sẽ trở thành dĩ vãng đặt dấu chấm hết trong bức thư tình sắc muôn màu rực rỡ của đôi ta.
59 Băng Thanh thở hồng hộc nhìn người đàn ông to béo trước mặt bằng ánh mắt căm phẫn. Gã đàn ông dựa lưng vào tường, khoanh tay trước ngực nhìn cô đầy hứng thú, khóe môi bỗng chốc nhếch lên nở một nụ cười cực kỳ tàn độc, hàm răng ố vàng do hút thuốc nhiều khiến những nét kệch cỡm trên khuôn mặt rỗ càng thêm phần kì dị.