81 CHƯƠNG 81
Tần Qua mờ mịt từ trong cơn mê tỉnh lại.
Cả người cậu trần trụi nằm úp sấp trên giường. Da thịt tràn ngập dấu nhéo, dấu hôn, thậm chí dấu răng.
82 CHƯƠNG 82
Giờ phút ấy trước mắt hắn tối sầm.
Nếu người báo cáo không phải là Văn Thanh, mà là một người nào khác có lẽ đã bị hắn quăng cho một cái tát.
83 CHƯƠNG 83
“Tôi thấy rõ ràng là ông không bao giờ suy nghĩ cho nó! Nhiều năm như vậy rồi con nó đã mang bạn gái về nhà lần nào đâu. Ông chỉ giả ngu không biết thôi.
84 CHƯƠNG 84
Vú Trương bị dọa đến mặt mũi trắng bệch, vội vàng bỏ cây lau nhà xuống muốn bước đến gần: “Cậu học sinh, cậu…”
“Vú Trương, vú đừng lại đây.
85 CHƯƠNG 85
Sắc mặt Lâm Hi Liệt càng lúc càng đen. Cuối cùng hắn quăng luôn điện thoại.
“Tần bá bá, Cố tiên sinh, thật xin lỗi. Trong nhà có việc gấp, tôi phải trở về ngay lập tức.
86 CHƯƠNG 86
Cho dù bản tính cậu vốn nhẫn nại nhưng đột nhiên nghe một câu nói như vậy cậu không thể chấp nhận được.
“Cái gì mà tôi đá hắn trước? Rõ ràng là hắn ngoại tình với anh!”
Phạm Hi Văn cười ha hả: “Mày thật là… Có phải lũ công tử nhà giàu đều như vậy không? Đổ toàn bộ lỗi của mình lên đầu người khác? Mày gửi tin nhắn nói chia tay với hắn, bây giờ còn không biết xấu hổ hỏi tao ‘Cái gì mà tôi đá hắn trước’, mày tính giả bộ mất trí nhớ à?”
Gửi tin nhắn chia tay cho Lâm Hi Liệt? Cho tới bây giờ có nằm mơ cậu cũng chưa từng làm thế! Lúc đó di động của cậu cũng bị tịch thu, sao gửi tin nhắn được? Chẳng lẽ là cha…
Không… Không thể nào…
Cả người Tần Qua rét run, nhịn không được hỏi: “Ngày đó hắn với anh…”
Phạm Hi Văn sửng sốt, lại đắc ý cười: “Hắn không giải thích với mày sao?”
“Giải thích chuyện gì?”
“Ha! Lâm Hi Liệt, anh đúng là một thằng ngốc mà! Chuyện này cũng không giải thích.
87 CHƯƠNG 87
Rốt cuộc Tần Qua không thể bình tĩnh thêm nữa. Đầu óc rối như tơ vò.
Sự thật này quá sốc, cậu gần như không thể chấp nhận được.
Nếu những lời đó phát ra từ chính miệng Lâm Hi Liệt, mà không phải từ bên thứ ba, cậu sẽ không dám tin.
88 CHƯƠNG 88
Biểu tình Lâm Hi Liệt không chút dao động, gần như vô cảm. Tần Qua đã rơi lệ đầy mặt.
Cậu căm hận sự tùy hứng của mình khiến người kia bị kéo vào vòng xoáy nguy hiểm như vậy.
89 CHƯƠNG 89
*thành ngữ: khi mọi việc lắng xuống
Thủ đoạn Lâm Hi Liệt rất tàn nhẫn, thật sự có thể làm vậy với bọn họ… Hai mẹ con Tô Diêu Lâm Trinh bỗng cảm thấy hai chân như nhũn ra, nếu không phải bên cạnh có người đỡ e chừng đã ngã.
90 CHƯƠNG 90
“Em sẽ không bao giờ chạy nữa… Vĩnh viễn không bao giờ… Chỉ ở bên cạnh anh…” Tần Qua nước mắt lã chã, nức nở nói không nên câu.
Lâm Hi Liệt yên lặng một lúc lâu sau mới phất tay với bác sĩ: “Cậu lên phía trước đi.
91 CHƯƠNG 91
Lâm Hi Liệt vừa kéo dài lời tâm tình, vừa lấy tay vuốt ve tấm lưng mềm nhẵn của cậu, men theo cột sống, từ từ trượt vào khe phía dưới. Thân thể Tần Qua giật nảy, lập tức đẩy cái đầu dụi vào định hôn ngực cậu.
92 CHƯƠNG 92
“Cho nên? …”
Ngón tay người kia vuốt ve chiếc cằm gầy nhỏ của cậu.
Tần Qua cúi đầu không dám nói. Đâu giống hắn, cậu sao có thể dễ dàng nói ra cái từ “khẩu giao” kia.
93 CHƯƠNG 93
Người kia vẫn không buông tha cậu. Không biết hắn từ chỗ nào lấy được thuốc bôi trơn, bóp một ít ra đầu ngón tay rồi luồn vào bí huyệt đã hơi ẩm ướt của cậu.
94 CHƯƠNG 94 PN1
Anh đã từng làm với người khác chưa?
Tần Qua nằm ngủ trong ***g ngực Lâm Hi Liệt bỗng nhiên tỉnh lại.
Đây là lần đầu tiên sau khi làm tình Lâm Hi Liệt không bế cậu đi tắm rửa, bởi vì hắn bị thương.
95 CHƯƠNG 95 PN2
Tần Qua mở mắt ra lần nữa, đã là buổi sáng. Buổi sáng mười giờ mặt trời sáng ngời lại nhu hòa, xuyên qua cửa sổ rơi xuống đầu giường. Lâm Hi Liệt lại một bên ôm vai cậu một bên xử lý công vụ, tay phải để trên bàn phím lướt nhanh.
96 CHƯƠNG 96 PN3
Lâm Hi Liệt đi trụ sở Long Đằng trước, lệnh cho bên truyền thông khống chế chặt chẽ những tin tức liên quan đến sự kiện bắt cóc ngày hôm qua.
97 CHƯƠNG 97 PN4
Sáng sớm hôm sau Tần Qua mở mắt, đã hơn mười một giờ.
Tối hôm qua Lâm Hi Liệt lại không biết mệt mỏi mà muốn cậu hơn một tiếng, Tần Qua gần như mệt tê liệt, sau khi nam nhân bùng nổ trong cơ thể cậu, thì cậu yếu đuối ngã trên thân hắn không nhúc nhích.
98 CHƯƠNG 98 PN5
Sau khi tạm biệt Cố Mộng, Tần Qua đến câu lạc bộ ở trung tâm thành phố, là nơi lần trước cùng đi hát karaoke với bọn Đàm Tấn. Buổi chiều Lâm Hi Liệt gọi điện thoại tới, kêu cậu giờ cơm chiều đến câu lạc bộ tìm hắn, vào cửa thì tìm quản lí đại sảnh, nói tên là được.
99 CHƯƠNG 99 PN6
Hôm nay là cuối tuần, Lâm Hi Liệt không đến công ty.
Buổi sáng bác sĩ mang hộp thuốc đến, mở băng gạc kiểm tra một chút, đẩy mắt kính nói: “Liệt ca, có phải anh không tuân theo lời dặn của bác sĩ không?”
“Hả? Anh ấy sao vậy?” Vừa nghe bác sĩ nói, Tần Qua so với Lâm Hi Liệt còn gấp hơn.
100 CHƯƠNG 100 PN7
Có lẽ hắn cũng không thương cậu như cậu đã tưởng.
Trong bảy năm qua cậu không thể yêu người khác, hắn lại có thể tiếp tục trái ôm phải ấp.