21
Edit + Beta: Vịt
Hoàng tiên sinh thẳng thắn như vậy nói ra tình cảnh bản thân, làm cho Lư Ninh có chút ngoài ý muốn, buôn bán mà, không phải ngươi kéo ta chính là ta kéo ngươi, hắn làm một thương nhân bất động sản không nên không hiểu đạo lý ép giá.
22
Edit + Beta: Vịt
Quán bar Ánh trăng cách trạm xe lửa rất xa, xe lửa 7h sớm, cần cần trước đó cả đêm chạy tới trạm xe. Cũng không phải Trần Huy cố ý chỉnh Ninh Kinh Hồng, huyện Duy địa phương nhỏ, xe lửa từ hạng thành tới bên kia chỉ có một chuyến này.
23
Edit + Beta: Vịt
Huyện Duy là một địa phương nhỏ, từ Hạng thành tới đây vốn là không có xe tốc hành, nhưng bởi vì mấy năm trước trong huyện tu sửa một quốc lộ loại 2, còn vừa xây xong trạm tàu cao tốc, mới tăng kinh tế khu bổn địa lên chút.
24
Edit + Beta: Vịt
Lư Ninh vừa nói xong cũng nghe thấy trong nhà có tiếng xột xột xoạt xoạt, cậu vội vàng đẩy cửa đi vào, nhìn thấy một người phụ nữ đang vịn giường chuẩn bị xuống, đối phương vừa ngẩng đầu, ngược lại dọa cậu nhảy một cái — người này nhìn qua phi thường tiều tụy, một trời một vực với bộ dáng quyến rũ động lòng người trong hình.
25
Edit + Beta: Vịt
**** Huhuu chương này dài khiếp, dài gấp 4 bình thường T. T
Lư Ninh chỉ nhìn chằm chằm cửa cổng, hồi lâu không có làm ra phản ứng, người ngoài cửa nhưng chờ không kịp, cửa cổng bị đập tới một trận chấn động, mẹ Ninh ở trong phòng nghe được tiếng động, nghi ngờ cách cửa sổ hỏi: "Kinh Hồng, là ai đấy?"
"Tiểu Tước! Tiểu Tước ở nhà sao? Mở cửa, ta là ông ba của cháu.
26
Edit + Beta: Vịt
Bất luận như thế nào, Thích Thiên Bách hay là Cục Cưng vẫn là hai người bọn họ tới bệnh viện thị trấn, Lư Ninh cho tới bây giờ còn chưa biết rõ bệnh tình của mẹ Ninh, sau khi dẫn bà làm một kiểm tra toàn thân, cậu gọi riêng bác sĩ vào một bên, cẩn thận hỏi thăm.
27
Edit + Beta: Vịt
"Có ý gì?"
Lư Ninh cười nói xoay người, cậu trên dưới đánh giá Thích Thiên Bách mấy lần, đột nhiên duỗi tay, cầm một tay anh.
28
Edit + Beta: Vịt
Trước khi weibo này phát ra, Thích Thiên Bách một mực ở trong khách sạn tìm người, nhưng anh hiện tại một thân một mình tới khách sạn nông thôn như này, trên người không mang bất kỳ giấy chứng nhận hữu hiệu nào, không cách nào thông qua con đường bình thường tra thông tin cá nhân của khách hàng.
29
Edit + Beta: Vịt
(Bản gốc tiêu đề là到底是你日了我妈还是我日了你妈, từ 日 theo tiếng lóng nó nghĩa là fuck. Thôi tui để"chơi" cho nó lịch sự tý nhé =)))) thật sự thì cái tiêu đề khó hiểu vc =.
30
Edit + Beta: Vịt
"Mẹ! Mẹ. . . . . . Biết mình đang nói gì không?"
Lư Ninh quả thực bị tin tức bất thình lình này dọa hết hồn, cậu mặc dù không ngại gọi giỡn ba ba với chủ nợ, nhưng khi chủ nợ thật sự biến thành ba ba, Lư Ninh vẫn cảm thấy cực kỳ sụp đổ.
31
Edit + Beta: Vịt
Một đêm này Lư Ninh ngủ không phải quá tốt, mơ một ít giấc mơ kỳ quái, tỷ như bị fan vứt bỏ, nghèo rớt mùng tơi chết đói đầu đường, sau khi tỉnh lại dưới mí mắt cư nhiên có xanh đen nhàn nhạt.
32
Edit + Beta: Vịt
Vừa vào cửa đã bị vị khách chỉ đích danh "Lên sân khấu" dùng loại tư thái phong tao này yêu cầu cởi quần áo, Lư Ninh trực tiếp mông lung, cậu cười xấu hổ hai tiếng: "Ha ha.
33
Edit + Beta: Vịt
"Tính hướng của anh còn cần khảo nghiệm sao?"
Lư Ninh nhịn không được bật thốt lên: "Đồng tính luyến. "
".
34
Edit + Beta: Vịt
Lư Ninh đặt phần hợp đồng kia ở trên bàn, có chút buồn bực — tránh được ma trảo của Liên Hồng Nhất nhưng vẫn là không tránh thoát Thích Thiên Bách, sớm biết đã ở lại quán bar Ánh trăng giúp Hiểu Văn làm copywriting.
35
Edit + Beta: Vịt
******* Dạo này tui bị bận sm ý:((( hôm nay mới ngoi lên. Huhuuu tui chưa làm bộ nào mà lề mề như bộ này hết á:((((
Lư Ninh bị cảnh sát mang đi làm ghi chép, tin tức này truyền tới quán bar Ánh trăng liền thành một phiên bản khác, truyền tới cuối cùng là cậu phạm tội giết người, truyền tới dư luận xôn xao, nói gì cũng có.
36
Edit + Beta: Vịt
Thích Thiên Bách đêm hôm đó mãi cho đến lúc Lư Ninh sắp ngủ mới vào phòng, Lư Ninh làm ổ trong chăn ngủ tới mơ mơ màng màng, nghe thấy tiếng mở cửa, Thích Thiên Bách lúc đó tiến vào.
37
Edit + Beta: Vịt
**** Tự dưng hôm nay tui nghĩ tới một vấn đề đi ngược lại quy luật edit của tui =))))) đó là bộ này tui làm quá ư là lâu luôn =))))) thề luôn không phải bộ này tui ghét bỏ gì nó đâu, ngược lại tui cực thích nó luôn ấy chứ =)))) nhưng không hiểu sao tui toàn lùi nó lại để làm mấy bộ khác, kể từ thời gian bắt đầu đào hố chắc cỡ phải 1 năm rồi ấy mà mới mần tới chương 37 =)))) chắc bộ này trở thành lịch sử edit trong nhà tui luôn mất =))))
Lư Ninh ăn vạ trong nhà Thích Thiên Bách ăn cơm trưa, sau đó nghiêm túc cự tuyệt đề nghị của anh dùng xe mình đưa cậu về quán bar Ánh trăng.
38
Edit + Beta: Vịt
Bên trong phòng không bật đèn, ánh trăng ngoài cửa sổ cũng bị rèm cửa sổ dày cộp che kín, một người co rúc ở cuối giường, mồ hôi theo trán hắn chậm rãi chảy xuống, lướt qua gương mặt hắn trượt xuống, không tiến vào trong cổ.
39
Edit + Beta: Vịt
Hơn nửa đêm không ngủ được gọi điện thoại tới đây đã đủ nhiễu dân rồi, vậy mà còn muốn cậu tới nhà anh ta? Quả thực. .
40
Edit + Beta: Vịt
". . . . . . "
Thích Thiên Bách sau khi nghe được câu trả lời của Lư Ninh, đưa tay ở đỉnh đầu cậu dùng sức gõ một cái: "Cậu ngoại trừ tiền còn có thể nghĩ được chuyện khác không?"
Lư Ninh che đầu mình né một bên: "Chậc, nói mình sẽ thừa kế nhà máy tiền vốn 2 trăm triệu chẳng lẽ không phải đang khoe của với tôi sao? Tôi đang nịnh nọt a.