41 Trực giác nói cho Liêu Thần biết, nhất định thằng cha Quân Tư Vũ này có giấu tiền riêng. Mặc dù có ‘quỹ đen’ hay không là chuyện riêng của người ta, biết đâu đó là tiền hắn tích góp được từ trước.
42 Lễ Tình nhân sắp đến, Liêu Thần trở nên tất bật không ngừng, dù sao đây cũng là dịp tốt để kiếm bộn tiền. Có điều, không biết là do trùng hợp hay sao, đối diện với cửa hàng hoa Thần Vũ lại có thêm một cửa hàng hoa nữa mới mở, nhưng quy mô thì lớn hơn nhiều.
43 Mặc dù trong phòng tắm mịt mờ hơi nước chỉ còn lại một vài người, nhưng phải cởi đồ trước mặt người lạ vẫn khiến Liêu Thần có cảm giác không được tự nhiên, nhất là khi y còn đang đứng trước mặt Quân Tư Vũ.
44 Liêu Thần cùng Quân Tư Vũ sau khi đóng cửa cũng không vội về nhà, ngược lại còn phải hì hụi xách nước ra tẩy rửa mặt tiền cửa hàng. Đến khi cả vỉa hè trước cửa cũng sạch bóng rồi thì hai người mới có tâm trí bàn bạc kế hoạch.
45 “Ta đến giúp ngươi sửa cánh thật mà. ” Ma hoàng bệ hạ vẫn ngoan cố bao biện cho chính mình.
“Ờ. ” Ác ma đại nhân không thèm nể mặt Ma hoàng, cũng chẳng để ý đến sự hiện diện của Chiến Long, thản nhiên nói, “Ta không cần biết liệu Ma giới có lộn xộn lên vì ngài trốn nhà đi chơi hay không, nhưng đã đến Nhân giới là phải nhập gia tùy tục, không được gây náo loạn, hơn nữa còn phải tuyệt đối nghe lời ta.
46 “Bệ hạ, ngài tới rồi. ” Ác ma đại nhân kéo cái mũ lưỡi trai của Ma hoàng sang một bên, cùng y thì thầm to nhỏ.
“Cái gì ? Ngươi để cho ta đi *beep* thằng nhóc kia ! Ngươi ! Ngươi khinh người quá đáng ! Ngươi dám để cho ta đường đường là một Ma hoàng mà lại đi làm loại chuyện này sao !” Ma hoàng bệ hạ nổi giận quát ầm lên.
47 —– Phiên ngoại đặc biệt nhất định phải chen vào —–
Mùa đông đến, những ngày thời tiết sáng sủa bỗng trở nên hiếm hoi, bầu trời lúc nào cũng mang vẻ u ám nặng nề.
48 Ba người Ma giới sau đó phởn phơ đi dạo giữa khuôn viên trường, mà Liêu Thần trước đó đã bị giáo viên của Xuyến Xuyến túm đi, ác ma đại nhân vin vào lí do ‘chúng tôi không phải là phụ huynh của Xuyến Xuyến’ nên được tha bổng, không phải theo Liêu Thần đi dự họp phụ huynh.
49 Đêm đã khuya.
Trong phòng trực bé xíu có bốn người đang chen chúc. Chiến Long nằm dài ra mặt bàn chợp mắt. Ác ma đại nhân vừa ngâm chân vừa xem TV, trên tay còn bưng tô mì tôm nóng hổi.
50 Tại học viện quý tộc hẻo lánh, cô giáo Chu không biết từ khi nào đã giấu một số lượng lớn bom hẹn giờ cực mạnh, chỉ cần ả bấm nút kích hoạt, toàn bộ ngôi trường sẽ bị thổi bay, chôn vùi mọi chứng cớ.
51
Ác ma đại nhân cưỡi xe đạp điện chở Ma hoàng, y ngồi đằng sau ôm theo một cái túi nhựa, bên trong đựng hồ sơ xin việc của ác ma đại nhân —— Tuy rằng trên danh nghĩa nói là Ma hàng bệ hạ đi theo xem ác ma đại nhân phỏng vấn xin việc, kỳ thực là y muốn nhìn thấy cái bản mặt lúng túng như gà mắc tóc của hắn trước mặt người ta hơn.
52 “Hừ, người như hắn thì có nỗi khổ nào chứ ! Ta biết hắn rắp tâm làm vậy với ta mà, Thánh ma, hãy nói cho ta biết, có phải bệ hạ bây giờ đang mê mẩn một ả nhân loại nào đó tên là ‘Colbie’ phải không ?” Trong đôi mắt lục sắc của công chúa Lukyl lóe lên một tia ghen ghét.
53
Ngày hôm sau, Quân Tư Vũ giao lại chìa khóa cửa hàng cho Chiến Long, dặn dò ở nhà trông hàng, còn mình thì kéo Ma hoàng đi thuê phòng. Hai người hớn hở dắt nhau đến khách sạn sang nhất thành phố – hóa ra đều là ‘chi nhánh’ của nhà hàng Mộng Tuyền nổi tiếng kia cả thôi.
54 Một lần nữa, ác ma đại nhân lại được thỏa mãn khát vọng đóng vai thành phần trí thức ngày ngày cưỡi xe đạp điện đi làm, dù rằng thủ đoạn rất không trong sáng.
55 Ngày hôm sau, ác ma đại nhân vẫn như trước cưỡi xe đạp điện đi làm, Liêu Thần thì được công ty cấp cho xe riêng, ngay cả tài xế cũng có luôn. Ở cái thời đại cạnh tranh kinh tế khốc liệt thế này, nhân tài như Liêu Thần thực đúng là bảo bối khó tìm a.
56 Lúc này, Liêu Thần không biết là do bản năng kêu gọi hay là bị thiên sứ đại nhân trong thân thể quấy phá, ánh mắt mang đầy dục vọng nóng bỏng cùng tình triều mãnh liệt, y như con bạch tuộc nhất quyết quấn chặt lấy ác ma đại nhân không chịu buông, thậm chí còn vươn đầu lưỡi liếm lên vành tai Quân Tư Vũ, ý tứ sắc tình khêu gợi rõ ràng.
57 Liêu Thần tỉnh lại, cảm thấy đầu đau như muốn nứt ra, y chỉ nhớ hôm qua mình đã uống rất say, sau đó còn mơ thấy những giấc mộng vừa kỳ cục lại điên cuồng.
58 Dưới những tia nhìn hừng hực như lửa của đám viên chức, nữ hoàng làng giải trí quốc tế Diana cuối cùng cũng xuất hiện —— Cô nàng đeo kính râm che kín cả nửa khuôn mặt, kiêu hãnh bước đi giữa vòng vây của vệ sĩ và một rừng ánh đèn flash nhấp nháy liên hồi từ đám phóng viên săn tin tận tâm.
59 Ác ma đại nhân mang theo tập công văn tiến vào văn phòng tổng giám đốc. Cả một căn phòng được trang trí lộng lẫy thuần một màu trắng, bàn làm việc hình bán nguyệt đặt giữa phòng, đường kính phải đến gần 3m, thật không biết lắp cái bàn rộng đến vậy làm gì chứ ? Diana mặc váy ngắn hàng hiệu khêu gợi ngồi sau bàn làm việc, cặp kính mắt màu trà choán hết nửa khuôn mặt nhưng vẫn không làm mất đi vẻ quyến rũ, ả ung dung nở nụ cười, “Anh chính là Quân Tư Vũ, người đã đưa ra phương án làm việc này ?”
“Vâng, thưa cô Diana.
60 Sau một hồi trêu chọc Liêu Thần xong, ác ma đại nhân đứng dậy kéo y tiếc tục dạo bước trên con đường vắng tanh —— Nơi này càng lúc càng yên tĩnh, chắc đã lâu chẳng có ai đặt chân tới.