1 Trong phòng tổng thống của khách sạn Năm sao Bạch kim, thoang thoảng một cỗ mùi hương kỳ quái. Trên gường Lisa là một cái áo sơmi màu đen của đàn ông, một áo choàng dày hình chữ đại.
2 Năm năm sau. Lãnh thị, tầng 33, văn phòng tổng giám đốc của tập đoàn Lãnh thị. Lãnh Quân Dục như một pho tượng đứng ở cửa sổ nhìn xuống số tiền lớn rơi đầy mặt đất, tay cầm cốc trà nội tử hồng sắc của Lafite 92 năm, tản ra một cỗ mùi hương thuần khiết.
3 Lãnh Quân Dục nghe lời tiểu nam hài bốn tuổi xong, khóe miệng cười đến run lên. Phía sau hắn, vệ sĩ, A Ben đồng dạng rùng mình. Tiểu nam hài nhìn hắn cười đến bộ dạng điên cuồng, tuyệt không sốt ruột, hai chân nhếch lên, đạm mạc lỗ mãng nói một câu: “Tôi muốn phụ nữ, ai cũng đều không có tư cách cướp đi!”Lông mày Lãnh Quân Dục hơi nhíu, một đứa nhỏ bốn tuổi cư nhiên cùng hắn tranh nữ nhân, hơn nữa khẩu xuất (lời nói) ngông cuồng như thế, người cúi xuống một chút, bỗng nhiên châm chọc nói: “Cậu bé, xem cháu cũng chưa trưởng thành, trăm ngàn không cần học người khác chơi đùa với phụ nữ, các cô gái này cũng không có sữa cho cháu a!”Cải đỏ đầu bốn tuổi kia vừa nghe, hai mắt trợn to, tức giận đến tay nhỏ bé gắt gao niết cùng một chỗ.
4 “A Ben, điều tra rõ cho tôi tiểu hài tử kêu Đồng Đồng kia là con cái nhà ai, điều tra ra, đem nhà hắn san bằng cho tôi!” Lãnh Quân Dục tức giận đến cổ họng cũng bị lạc điệu.
5 Hai người vẫn cư phân cao thấp, đột nhiên Đồng Đồng nghĩ ra một cái diệu kế, ném cử bài, vọt tới vũ đài thượng, đoạt lấy lời nói quản lí trong micro, khí phách nói: “Như vậy đi xuống, chúng ta chẳng phải là có lên ào ào giá hàng hiềm nghi, cho nên sao không quyết định để cho bản thân Thiển Yêu tiểu thư chính mình lựa chọn! Mọi người đồng ý không? Cảm thấy ta nói có đúng hay không! ?”“Đối! Đồng ý! Để cho thiển yêu tiểu thư chính mình tuyển!” Dưới đài người điên cuồng vỗ tay đồng ý.
6 “Được! Thiếu chủ!” Jeff_ngồi ở vị trí kế tài xế là một người đàn ông người Anh, làn da trắng thuần khiết. Hắn lấy áo sơ mi trắng được ném qua, đồng thời sùng bái nhìn Đồng Đồng, thiếu chủ bọn họ thực sự là lợi hại a!Hạ An Thiển hé bản mặt mình ra, đem một gói to quăng lên người Đồng Đồng một cách mạnh bạo đồng thời đem cái laptop dày 12 tấc phóng thẳng lên đùi cậu “Đồng Đồng, lần sau ôn nhu một chút! Nếu không lần sau mẹ đem con ném vào doanh trại huấn luyện đặc công đấy!”Đồng Đồng trợn mắt liếc Hạ An Thiển một cái, chuyện gì cũng không thèm nói, lập tức mở máy tính, hai tay thao tác thần tốc.
7 A Ben ủy khuất xoa đầu, làm ra bộ dạng thật tội nghiệp, nhìn Lãnh Quân Dục, nói: “Vừa mới điều tra ra, Thiển yêu kia không phải dạng phụ nữ bình thường, mà chính là mẹ của đứa nhỏ kia.
8 Sáng sớm ngày hôm sau, máy bay vào đến biên giới Anh quốc. Trên bầu trời rộng lớn, máy bay lướt qua tầng mây tiến vào đường băng vững vàng đáp xuống sân bay quốc tế Luân Đôn – Anh quốc, cửa cabin mở ra, hành khách lục tục đi xuống.
9 Kahn xoay người nhìn bức tranh đẹp đẽ kia, khẽ vươn tay vuốt ve sự tinh tế của nó “Hạ An Thiển, đến bây giờ cô vẫn là đặc công trung thành, có biểu hiện xuất sắc nhất, nhưng năm năm trước chính cô lại làm cho tôi thật sự thất vọng!”“An Thiển biết mình đã làm sai cho nên cam tâm chịu phạt, nhưng chỉ xin người không bao giờ gây tổn thương gì cho Đồng Đồng” Đồng Đồng cho tới bây giờ là người thân duy nhất của cô, nếu không có đứa nhỏ này, thế giới của cô tưởng chừng như chẳng bao giờ có điều gì là tốt đẹp cả!“Nhưng cô tự ý sinh ra đứa nhỏ này cho nên chính cô cũng là người đẩy đứa nhỏ này vào chỗ nguy hiểm! Hạ An Thiển!” Kahn đột nhiên xoay người, một cú giáng mạnh vào mặt bàn khiến nó phát ra âm thanh rất chói tai.
10 Lãnh Quân Dục buông mình ngã vào ghế dựa, híp hai mắt nhìn đống tự liệu trên mặt bàn, hai lá phổi dường như muốn nổ tung. Chưa từng nghĩ đến, hắn rồi cũng có ngày hôm nay.
11 Hoàn thành được một nhiệm vu lớn nên Đồng Đồng cùng Hạ An Thiển có thể nghỉ ngơi một tháng. Vốn tưởng mọi thứ đều tốt đẹp, lặng lẽ trôi qua một tháng.
12 Toàn bộ đại sảnh im lặng như tờ. Hạ An Thiển thật muốn đào một cái lỗ để chui vào. Đồng thời đem người phụ nữ tên An Khả Nhi băm thành trăm mảnh, như thế nào mà đầu óc của cô bạn này không thể suy nghĩ một điều gì khác xoay để chuyển tình thế a!Đồng Đồng nhìn tờ tạp chí rồi nghe An Khả Nhi trả lời xong, đôi mắt màu lam lan tỏa ra một sắc thái lạnh như băng, cùng lúc đó quay đầu nhìn Hạ An Thiển “Tên cha con là gì? Người mà mẹ trộm con ấy?”Hạ An Thiển trời không sợ, đất không sợ, ngay cả chết cũng không sợ, chỉ sợ mỗi con trai yêu quý của mình, và con trai cô bây giờ lại.