21 – Ăn tươi. . .
An Dật gần như là bị Trần Trăn vác lên lầu hai của quán bar.
Trần Trăn mở cửa một gian phòng, tất cả mọi người ở bên trong đều rất kinh ngạc, không nghĩ tới y lại mang theo một người nữa.
22 – Tôi muốn giết anh!
Đến gần trưa ngày hôm sau, An Dật mới chậm rãi tỉnh dậy.
Mới vừa tỉnh lại, hắn phải tốn gần một phút mới phát giác ra được nơi này không phải nhà của mình.
23 – Lòng dạ của tôi vẫn luôn bao la rộng lớn
An Dật giả chết ở nhà hai ngày, tắt điện thoại, ngay cả máy tính cũng không mở.
Hai ngày này, An Vũ hoàn toàn không dám chọc tới hắn.
24 – Thư nhậm chức
Ai ngờ Trần Trăn lại đem hắn mang về văn phòng ở tầng 9.
Ban đầu hắn muốn lâm trận bỏ chạy, nhưng do ngại có nhiều người ở đây, nên hắn sợ bị mất mặt.
25 – Máy bay chiến đấu
Hôm sau, An Dật tình thần khá phấn chấn đi tới công ty.
Phòng làm việc mới của hắn nằm ở tầng 8.
Kể cả hắn, tổ nghiên cứu sáng tạo có tất cả bảy người.
26 – Đi công tác
An Dật làm tổ trưởng cũng khá thoải mái, vẻn vẹn chưa tới một tuần, tất cả sáu người cấp dưới đều trở thành bạn tốt của hắn.
Ngay cả Trần Trăn cũng cảm thấy bội phục cái thủ đoạn thu mua lòng người này của hắn.
27 – cùng giường chung gối.
“WHAT? !” An Dật dùng tiếng Anh rống lên với nữ tiếp tân đứng sau quầy phục vụ ở bên trong khách sạn, “Chỉ còn lại phòng dành cho hai người? !”.
28 – Lão lưu manh
Auckland là một hải cảng thuộc New Zealand, nó là sự kết hợp giữa hai nền văn hóa Tây Á và đô thị hiện đại.
Khỏi cần hỏi cũng biết, mục tiêu quan trọng nhất của An Dật lần này chính là tòa tháp Sky Tower cao nhất NewZealand nằm ở trung tâm thành phố Auckland.
29 – Tắm suối nước nóng.
Qua hai ngày, nhóm bọn họ rời khỏi Auckland đi tới thành phố khác.
Rotorua là địa điểm du lịch nổi tiếng nhất ở Đảo Bắc New Zealand.
30 – Khỏi cần đoán, chắc chắn là H
Trần Trăn tao nhã cầm ly đế cao lên nhấp một ngụm rượu, sau đó thừa dịp An Dật không đề phòng kéo một cái ôm hắn vào lòng.
31 . Anh theo đuổi em
Khoảng hơn 10 giờ sáng, An Dật bị Trần Trăn dùng nụ hôn đánh thức.
Lúc đầu An Dật còn chưa kịp phản ứng chuyện gì đang diễn ra.
32 . Sau khi trở về
Từ sau cái đêm điên cuồng kia, mấy ngày kế tiếp An Dật luôn kiếm cớ trốn tránh Trần Trăn.
Miễn là không phải mấy việc quan trọng cần gặp mặt, còn lại hắn đều lựa chọn né mặt y.
33 . Thẳng thắn
Trở lại tầng 8 rồi An Dật lại càng giống như người ăn phải thuốc súng, nổ lung tung.
Dương Siêu cầm xấp dự án case đưa cho hắn, lại khó hiểu bị hắn sạc cho một trận.
34 . Tạm biệt, An Dật.
Sáng hôm sau An Dật tỉnh lại trong nhà trọ của Hạ Vũ, rất dễ nhận ra hắn vẫn còn mơ mơ màng màng.
Bởi vì trong ấn tượng hình như hắn đâu có uống say, vậy sao hắn lại tỉnh dậy trong địa bàn của Hạ Vũ?
Lúc này Hạ Vũ vẫn còn chưa tỉnh ngủ.
35 . Jonsson
Sau khi Trần Trăn rời đi, An Dật liền đổi số điện thoại rồi tiếp tục cuộc sống chán chường thường ngày của hắn.
Bảy tháng sau.
An Dật giải quyết xong toàn bộ thủ tục, từ chức tổ trưởng Tổ nghiên cứu và sáng tạo ở Blue Island, đổi nơi công tác, đi theo Hạ Vũ tới Jonsson.
36 . Vào nhầm gay bar.
Sau khi rời khỏi hội nghị ở Khải Đế, An Dật rất ư là tự nhiên phủi đích bỏ đi chơi.
Florida là một thành phố hết sức phồn hoa, có cảm giác khắp nơi tràn ngập mùi tiền giấy.
37 . Gặp lại
An Dật ngồi trong quán bar của Lý Thiếu Phong uống rượu tới mức say khướt.
Tiếp theo đó liền bắt đầu lên cơn điên, vừa cười vừa khóc.
Trương Suất đứng bên cạnh nhìn mà hết hồn: “Anh Phong, cậu ấy bị gì vậy?”
Lý Thiếu Phong chậc lưỡi lắc đầu: “Bảo bối ngốc, bộ dạng khi say của em so với cậu ta thì tốt hơn nhiều.
38 . Tiệc rượu
Ngày hôm sau, trong nội bộ công ty Jonsson chợt truyền ra tiếng gào thét đầy phẫn nộ của An Dật: “Lão tử là người của phòng kế hoạch! Chứ không phải người của phòng thiết kế! Lão tử không đi!”
An Dật hiếm khi cường ngạnh như thế.
39 . Anh mới là người nhà
An Dật ói đến mức đầu óc choáng váng, làm Hạ Vũ ngoài bất đắc dĩ ra thì vẫn là bất đắc dĩ.
Gã vỗ nhè nhẹ vào lưng An Dật giúp hắn thuận khí: “Lần sau đừng uống nhiều như vậy nữa, cho dù tửu lượng cậu khá nhưng cũng không thể uống nhiều như vậy được.
40 . Anh là ông xã em
Trần Trăn lái xe về thẳng khách sạn y đang ở.
Y bắt Đồng Tuấn Nghị tìm chỗ đậu xe, còn mình thì vác An Dật trở về.
Đến phòng mình rồi, Trần Trăn không nói hai lời ném An Dật lên trên giường.