121 Thanh âm của nàng không còn, tiếng bước chân cũng không còn, trong căn phòng đáng phải vui mừng mà lại trống trải, chỉ còn lại có một mình. Nuốt xuống ngai ngái trong miệng, Tống Mạch nâng tay lau lau khóe miệng, cười khổ.
122
123
124
125
126
127
128
129
130
131
132
133
134
135
136
137 Chương 121: Ngoại truyện 2: Thần tiên quyến lữ Đường Hoan cùng Tống Mạch đi dạo đến Ba Lăng, đang là cuối tháng tư đầu tháng năm, phố lớn ngõ nhỏ đều đang vì đua thuyền rồng Đoan Ngọ mà sôi trào, khắp nơi có thể thấy được thuyền rồng đèn rồng, lớn nhỏ không đều, có rất nhiều là thuyền lớn dùng cho đua thuyền, có rất nhiều là đồ chơi khắc gỗ cho trẻ con chơi đùa.
138