61 Đại lão gia Tống gia làm quan ở Giang Nam, để thê tử ở lại phụng dưỡng mẹ già. Hôm nay, Phương thị nhận được thư của trượng phu nói là có biểu thiếu gia, biểu tiểu thư muốn tới thăm ngoại tổ mẫu.
62 Đường Hoan có cảm giác bị sét đánh phải. “Hải Đường…”Hắn thế mà lại nhớ rõ!Khi cái tên này được thốt lên từ trong miệng Tống Mạch, Đường Hoan đã biết, nàng sẽ không bao giờ có thể hy vọng vào may mắn nữa.
63 “Tiếu Ngũ? Chẳng phải con mèo của con cũng tên là Tiểu Ngũ sao?”Nghe nói con trai ban tên cho nha hoàn kia, Phương thị thoáng kinh ngạc hỏi. Lục An đưa bốn nha hoàn đó đi chọn lựa, đã sớm có người nói việc này cho bà.
64 Đường Hoan chưa từng bị người đùa giỡn qua như thế!Bên ngoài giấc mộng không nói, Tống Mạch là người nam nhân đầu tiên nàng chân chính tiếp xúc, trong mộng, Kiều Lục, Lâm Phái Chi, Tống Lăng đều từng đùa giỡn nàng, nhưng đây đều là nàng vì thoát hiểm hoặc có mục đích khác nên cố ý để cho bọn họ đùa giỡn, nhìn như cho bọn họ chiếm tiện nghi, thực ra chẳng qua là nàng đang đùa bỡn bọn họ mà thôi.
65 Thân phận hiện tại của Tống Mạch là tú tài, trừ thỉnh thoảng ra khỏi nhà kết bạn, bình thường đọc sách ngay tại thư phòng. Đương nhiên, hắn ở trong thư phòng rốt cuộc làm những cái gì, chỉ có hắn và mèo biết.
66 Lúc Tống Mạch bị người gọi đi, Đường Hoan đã xụi lơ ở trên giường, quần áo xốc xếch, trên người thì một chút sức lực cũng không dùng được. Đầu lười biếng nghiêng vào bên trong, nàng nhắm mắt lại, dồn dập thở hổn hển.
67
68 Ngày du sơn đó, Tống Mạch dậy thật sớm thu xếp ổn thoả, bưng nước trong đi vào, đánh thức Đường Hoan rửa mặt chải đầu, sau đó ngồi ở gian phụ chờ nàng thay xiêm y.
69
70 Trước Tê Hà tự, có một trăm lẻ tám bậc đá xanh. Phàm là người đến cầu thần bái phật, hoặc là từng bước từng bước lần lượt bước lên từng bậc để biểu đạt lòng thành, hoặc là đi lên theo một con đường núi khác, tùy bạn được người ôm hoặc khiêng đưa lên.
71
72
73
74
75 Cố gia là một đại hộ ở thành Bình Dương, thư hương thế gia, tổ tiên từng có nhiều người vào triều làm quan. Đáng tiếc một đời không bằng một đời. Nay chỉ có Đại lão gia làm quan ở biên cương, vẫn chỉ là tòng ngũ phẩm.
76
77 Editor: Trạch MỗKhi Tống Mạch đi ra khỏi cửa lớn Giang gia, Trương Võ còn ở bên ngoài chờ hắn. "Ta nghe nói sau đó ngươi đánh ngã cả chín người kia, sao rồi, vừa rồi Đại tiểu thư có phải thưởng riêng cho ngươi không?" Trương Võ hưng phấn mà chạy tới, vỗ vỗ bả vai chàng trai trẻ nói.
78 Màn đêm buông xuống. Trên giường, A Thọ ngoan ngoãn cuộn tròn ở trong lòng Đường Hoan nghe nàng kể chuyện xưa, mắt to chuyển động nhanh như chớp, một lát thì nhìn chằm chằm mặt Đường Hoan, một lát thì nhìn tỷ tỷ khoa tay múa chân tả yêu quái đánh nhau.
79 Trong hồ rải rác từng con thuyền nhỏ lay động, bên bờ còn có càng nhiều hơn là du khách chờ thuê. Có không có mui, có một mui, cũng có hai mui. Có vô cùng đơn giản, cũng có trang trí hoa mỹ.
80 Ngoài thuyền. Cố Nghi cùng hai gã sai vặt trước sau nhảy lên trên thuyền của Giang gia, nhà đò kia của gã thu bạc, dựa theo phân phó chống thuyền xa ra ngoài trượng chờ, tranh thủ nhàn rỗi ngồi xổm ở đầu thuyền xem náo nhiệt.