61 Tôi ko tin vào mắt mình nữa. Nhưng sự thực là cô ấy đang ngồi đó với Bi. Hai người cười nói với nhau trông có vẻ thân thiết lắm. Nhớ có một lần tôi và Uno có thấy cô ấy khoác tay đi cùng với Bi.
62 Tôi về nhà trong một tâm trạng hết sức phấn khởi. Tôi và Jung Hoon đã nghĩ ra được một “kế hoạch” rất rất độc đáo. Nó sẽ được triển khai vào một ngày ko xa.
63 Đến mức này thì tôi thật sự ko thể chịu đựng được nữa. Như thường lệ, hai hàm răng tôi lại bắt đầu cảm thấy ngứa ngáy. Tôi chộp ngay lấy cánh tay của hắn ta và…(khúc sau ko cần nói chắc ai cũng biết).
64 Tôi bước vào nhà và đảo mắt tìm Mic. Anh ta kia, đang ngồi trên sopha đọc sách. Tôi hầm hầm tiến đến, ko nói ko rằng và kéo tay anh ta đi. 4 người kia ai cũng mắt tròn mắt dẹt nhìn chúng tôi nhưng mặc kệ.
65 Đang thơ thẩn bước đi thì đột nhiên một cánh tay choàng qua vai tôi và một giọng nói quen thuộc cất lên:-Sao mà lại ngơ ngẩn như người mất hồn vậy hả?-Uno! Anh làm ơn đừng có như…hồn ma như thế có được ko? Từ đâu xông ra làm em sợ chết khiếp!-tôi nhăn nhó ra vẻ khó chịu.
66 Tôi và Uno vừa về đến nhà đã vinh hạnh được nhận ngay những ánh mắt hình viên đạn từ 4 người kia. Cứ mỗi lần tôi về nhà cùng với 1 người trong số bọn họ thì lại phải đối diện với chuyện này.
67 Tôi cứ tưởng mọi chuyện như thế là đã kết thúc, ai ngờ chưa kịp về phòng đã bị Max túm lại. Theo như lời anh ta thì mấy người kia muốn mở một cuộc thẩm vấn tôi về vấn đề : “đã nhìn thấy gì?” Thế là tôi bị lôi tuột cái cuộc… hội nghị dở hơi đó của bọn họ.
68 Sáng nay đáng ra là được nghỉ nhưng vì có việc chưa hoàn thành xong nên tôi đành phải lê thân xác lên trường. Cũng may là nhờ có Jung Hoon giúp một tay nên kết thúc sớm hơn dự định đến 1 tiếng đồng hồ.
69 Mất một lúc lâu tôi mới kiểm soát lại được hành động của mình. Tôi thở dài rồi quay lưng bỏ đi. Về phòng, tôi khóa chặt cửa và ngồi bó gối ở trong góc phòng.
70 Max. Khi chúng tôi vừa bước đến trước phòng Jen, Uno đang định gõ cửa thì bỗng nhiên từ bên trong, cô ấy đẩy cửa bước ra. Nhìn thấy chúng tôi cô ấy có vẻ hơi ngạc nhiên.
71 Tại phòng khách nhà DB. Max. Hôm nay đúng là một ngày căng thẳng và mệt mỏi. Vừa phải lao động bằng chân tay lại vừa phải dùng đến cái đầu để suy nghĩ nên cả người cứ căng ra như sợi dây đàn.
72 Hero. Tôi đang rất phân vân ko biết nên bắt đầu tìm từ đâu. Theo như hiểu biết của tôi thì hình như Jen chỉ có thể đến nhà của Bi và Song Hye Kyo mà thôi.
73 Uno. Về đến nơi thì thấy bọn kia cũng đã có mặt đông đủ từ lúc nào. Mặt đứa nào đứa nấy cứ ỉu xìu như bánh đa nhúng nước ấy. Đưa mắt tìm kiếm xung quanh, ko có Jen.
74 Jen. Tôi vừa mở mắt ra, thậm chí chưa tỉnh ngủ hẳn thì lập tức đã nghe “giọng oanh vàng” của Max cất lên:-Jen dậy rồi nè mọi người!Đang ngơ ngác chưa hiểu chuyện gì xảy ra thì đột nhiên căn nhà rung lên bần bật, từ phía cầu thang phát ra những tiếng “rầm” lớn (nghe như có cả một đàn voi đang leo lên vậy)và sau khoảng 5 giây cánh cửa phòng tôi được mở toang ra, 4 người kia xuất hiện và mất khoảng 2 giây nữa thì cả 5 người đã đứng dàn thành hàng ngang trước mặt tôi với một dáng điệu hùng hổ và một khuôn mặt lạnh tanh, ko thể hiện một chút cảm xúc nào.
75 Từ sau khi rời khỏi căn nhà gỗ bên cạnh bãi biển và trở về nhà, tôi đã quyết tâm vứt hết tất cả mọi chuyện ko tốt sang một bên và bắt đầu lại cuộc sống mới cho riêng mình.
76 Vừa tan học là tôi lập tức chạy nhanh đến CLB Host của DB. Đến nơi thì cửa vẫn còn đóng im ỉm, chưa có một ai đến. Đứng chờ thêm 10 phút nữa thì mới thấy bóng dáng của Uno thấp thoáng ở phía xa, đang đi đến.
77 Max. Một tia nắng chiếu vào mắt khiến tôi ko thể nào mà ngủ tiếp được, đành phải mở mắt ra và ngồi dậy. Đau đầu kinh khủng, chắc tại hôm qua uống nhiều rượu quá đây mà.
78 Chuyện hiểu lầm giữa tôi và Max đã được giải quyết êm đẹp. Trước đây, mỗi khi gặp Jung Hoon, Max đều tỏ ra rất bất mãn, nhưng giờ thì lại vui vẻ và rất lễ phép với anh ấy.
79 Vậy là chuyện của Bi và Kyo đã giải quyết tốt đẹp rồi. Chỉ còn chờ đến ngày họ kết hôn nữa thôi. Nhìn đồng hồ, đã đến giờ phải đến CLB rồi. Tôi đến ngán tận cổ cái công việc bưng bê nước uống, thức ăn ở đó rồi.
80 Mic, anh ấy bị sao vậy nhỉ? Tự dưng lại nổi giận như thế. Tuy tôi ko muốn bị Max mắng một chút nào nhưng tôi lại càng ko muốn anh ta bị Mic chặn họng như thế.