61 Tôi biết, là cô ta gọi điện thoại cho anh, bởi vì tôi giận anh, nên khôngchủ động gọi điện thoại cho anh để nói chuyện này, anh vội vàng chạy tới bệnh viện, không ai ngoài người phụ nữ đó nói cho anh biết.
62 Mẹ nóng nảy quở mắng tôi: “Đinh Đinh, con dám la lối to tiếng ở trước mặtba mẹ như vậy sao? Ba con còn ngồi đây nghe đó, một chút thể diện củangười lớn con cũng không chú ý?”Tôi lập tức im bặt, nhìn vào ánh mắt của mẹ, tôi đột nhiên đau buồn quá, liền nhào vào trong lòng của mẹ khóc lớn lên.
63 Đến gần phòng ngủ, Gia Tuấn giơ chân đạp vào cánh cửa, sau đó cả hai cũng ngã lên giường. Tôi bị anh đặt trên giường, không thể động đậy, trong bóng tối tôi nhìnkhông rõ vẻ mặt của anh, chỉ nghe thấy nhịp tim buồn bã của nhau, đậpthình thịch ở bên tai của đối phương.
64 Rất lạ, sau cái ngày mà Quách Sắc hung hăng để luật sư đến cảnh cáo tôi, cô ta không cho luật sự gọi điện đến đây nữa, Đinh Đang tạm thời khôngsao. Tôi không biết Quách Sắc cường thế kia có phải thực sự từ bỏ như vậy haykhông, nhưng tôi không có cách nào để hỏi Gia Tuấn, sau chuyện xảy rađêm đó, chúng tôi cũng không gặp lại, bệnh của mẹ cũng không đáng ngại,sau khi nghỉ ngơi 2 ngày thì xuất viện.
65 Q. 3 - Chương 37: Lại xảy ra chuyệnVợ chồng hai chúng tôi rốt cuộc cũng đi ra , mụ mụ nhìn thấy chúng tôi cùng đi ra ,thoáng thở dài một hơi. Buổi tối mónăn mụ mụ nhọc lòng, thang thang thủy thủy, sẵn có tôi thích ăn, cũng có Gia Tuấn thích ăn, đinh keng bởi vì ở trường không ở nhà, chỉ có ba mẹ cùng chúng tôi vợ chồng bốn người.
66 Vợ chồng chúng tôi vội vàng chạy tới bệnh viện, Gia Kỳ đứng trong phòngcấp cứu, vẻ mặt lo sợ, nhìn thấy Gia Tuấn, mất bình tĩnh ôm chặt lấyanh. “Anh ơi.
67 Nó lạnh lùng nhìn tôi. Tôi phải tạm nhân nhượng nó vì lợi ích toàn cục, nói: “Gia Kỳ, rất xin lỗi, chuyện này đích thật là lỗi của chị. ”Gia Kỳ hừ lạnh, “Lỗi của chị? Người này thật biết diễn trò, một câu chị sai lầm rồi, là có thể che đậy hết tất cả?”Tôi vẫn nhường nhịn: “Quả thật, chị không biết mẹ có tiềm ẩn bệnh tim.
68 Q. 3 - Chương 40: Hôn nhân là một quá trình tha thứ. Nhà kỳ cuối cùng đã đi, khí cấp bại phôi bỏ đi, chúng ta cũng xụi lơ xuống tới. Gia Tuấn ngồi ở trên ghế dài ở hành lang, hắn nhẹ nhàng ôm lấy ta, an ủita: “Không có chuyện gì, ta hiểu biết rõ ngươi là hảo tâm.
69 Q. 3 - Chương 41: Tớ muốn ăn thịtGần tối thì nhà kỳ chưa có tới bệnh viện, nàng gọi điện thoại hỏi mẹ chồng bệnh tình, khi biết là ta cùng nàng dì ở thì nàng lúc này cũng rất kiên quyếtbày tỏ mình không tới, ta hiểu biết rõ, nàng chán ghét ta, không muốn.
70 Q. 3 - Chương 42: Gia Tuấn gạt tôiGia Tuấn không ở nhà, ta đem Chu Vi kéo ra ngoài, cùng nàng đi Amzon thịt nướng thả bụng ăn, cũng may là thịt nướng tiệc đứng, ăn bao nhiêu cũng không người cai quản, ta tác phong hận cầm một bàn lại một bàn chân giò hun khói, thịt bò, cầm nĩa tại trong mâm liều mạng cắt.
71 Cúp máy, tôi liền giống hệt như một con sư tử thịnh nộ lao nhanh ra cửa,Chu Vi lo lắng, ở phía sau gọi tôi: “Đinh Đinh, cậu muốn làm gì?”“Làm gì à? Phó Gia Tuấn nói đi công tác, nhưng căn bản anh ta không đi, anhta ở cùng với người phụ nữ đó, ngay tại Lệ Tinh, cậu nói xem tớ muốn làm gì?”Vì để xác minh thử xem Gia tuấn có phải thật sự nói dối tôi không, tôi gọi điện thoại cho Đường Nhất Phàm, điện thoại rất nhanh được nối.
72 Khi ba mẹ đến bệnh viện, tôi nằm trên giường, hơi thở yếu ớt. Cũng may là vị tài xế kia không có say rượu lái xe, hơn nữa, là khúc ngoặt,nên ông thả chậm tốc độ, mạng tôi lớn, chiếc xe tông tôi văng ra xa mấythước, tôi ngất đi.
73 Tôi lặng lẽ nhìn chậu hoa nhỏ kia, hoa rất nhỏ cũng rất tươi đẹp, ánh nắngấm áp, chiếu rọi vào làm cho người ta cảm thấy thoải mái, nhưng tôi lạithấy toàn thân lạnh lẽo, đắp một cái chăn nặng như vậy, không khí trầmlặng đè nặng lên tôi, dường như tôi không thở hít thở, nhưng lại lạnhđến nỗi cả người đều phát run.
74 Buổi tối, Đinh Đang lo lắng bất an chui vào trong chăn của tôi, nó ôm chặt lấy tôi. “Xin lỗi, chị, em không ngờ rằng sẽ mang đến cho chị phiền toái như vậy.
75 Tôi rất ngạc nhiên mànhìn anh, anh muốn đón tôi về nhà?Trong phòng im ắng, cáchmột cánh cửa, bên ngoài là tiếng xào thức ăn của mẹ tôi ở nhà bếp, còn có batỉnh thoảng nói mấy câu với mẹ.
76 Gia Tuấn từ trong xenhảy xuống, vừa nhìn thấy bộ dạng hệt như chạy nạn của tôi, hiểu ra ngay lậptức. “Em muốn làm gì?”Tôi tức giận: “Em muốnmang đồ của em đi, chẳng lẽ còn phải cảm phiền một người cao quý như anh đâyđại giá, giúp em đem về sao? Cũng tốt, tiết kiệm được tiền xe, đến đây manggiúp em lên xe nào.
77 Nhận được giấy gọi từ tòa án, Gia Tuấn rất bất ngờ, 10 năm anh làm kiện cáo, lần đầu tiên bản thân trở thành đương sự. Anh gọi điện thoại cho tôi:“Đinh Đinh, có thể có chỗ cho sự hòa giải hay không?”Tôi trả lời vô cùng dứt khoát: “Không.
78 Ly hôn là một cuộc chiến tranh kéo dài, tôi rất nhức đầu, nhưng hiện tại ngoại trừ chờ đợi ra, tôi chẳng còn cách nào khác. Sức khỏe của tôi đã hoàn toàn bình phục, tôi quyết định đi tìm việc làm, ít nhất tôi muốn tự lực cánh sinh, nuôi sống bản thân mình mới được.
79 Tôi vừa ngẩng đầu, Gia Tuấn. Tại sao anh lại ở trạm xe buýt gần nhà tôi vậy?Gia Tuấn đỡ tôi dậy, chúng tôi đứng trên lối đi dành cho người đi bộ. Anh đang nhìn tôi, tôi thì phủi đất cát trên người mình, sau khi phủi sạch sẽ bụi bặm, lúc này tôi mới ngẩng đầu, “Thật khéo.
80 Tôi bình tĩnh nói: “Ông chủ, ngày mai gặp lại. ”Có lẽ anh ta nghĩ, tôi là một người bị chồng ruồng bỏ, bị người chồng đại luật sư bỏ rơi, hiện tại tôi là hàng giảm giá, mà anh ta, ít nhất vẫn là một ông chủ chưa lập gia đình, trong tay có chút ít thành tựu, anh ta có thể không ghét bỏ, đã là may mắn của tôi, phải vậy không?Có người sẽ nói rằng, người đàn ông như vậy không tốt sao? Một chút luộm thuộm, nhưng lại kiếm được tiền, không đẹp trai, nhưng thật thà, đối với phụ nữ mà nói không phải là nơi có thể nương tựa suốt đời hay sao?Tôi có chút ấm ức, tôi hoàn toàn không có hứng thú với anh ta.