21 P/s: Cám ơn pạn Jun Kon đã giúp mình. - Nhân Mã. Cậu tỉnh lại đi mà! Mã à!Xử Nữ vừa nói vừa lay lay người Nhân Mã. Anh đã bất tỉnh cả giờ đồng hồ vì viên đạn đó bắn thẳng vào bả vai trái.
22 P/s: Thank pé jun đã giúp mình nha! Chúc mí pn đọc truyện vui vẻ!- Hay lắm. Không ngờ cả lũ chuột nhắt này lại tới đâp nộp mạng cho bọn ta…Một tiếng nói quen thuộc vang lên một cách bí hiểm sau lưng mọi người làm ai nấy giật bắn mình và quay đầu lại.
23 P/s: Thank pạn Dung đã giúp mình. - “Cự Giải… mau đứng dậy đi… mày mạnh mẽ hơn mày tưởng đó… làm ơn đi mà… đứng lên…”Trong một khu rừng yên tĩnh, nơi hoang tàn như vừa trải qua một trận chiến tranh.
24 P/s:Thank pạn Dung đã giúp mình. - “Cự Giải… “Sau một tiếng “Đoàng” vang lên chói tai. Viên đạn bằng đồng sáng loáng lao thẳng đến một cô gái đang đứng đó trước sự kinh hãi của mọi người.
25 P/s: thank pạn Dung đã giúp đỡ mình. - Mọi người…Tiếng hét của Cự Giải như vang động khắp không gian hỗn loạn bây giờ. Cô hướng đôi mắt đẫm lệ nhìn mọi thứ đang chìm trong biển lửa và tự trách mình không thể cứu được các bạn.
26 P/s: Chap này hơi dài nha. Cám ơn pn Dung giúp mình. - “It’s time…”-----o0o-----o0o-----o0o-----o0o------ Đã đến lúc rồi…Ông bác đi đến nói với Karazaki còn hắn thì chỉ khẽ gật đầu rồi cầm bình cứu hỏa xịt khắp nơi.
27 P/s: Vì số phiếu có cao hơn nên mình sẽ viết tiếp. Cám ơn các bạn đã ủng hộ- “Reng… Reng… Reng”- Aish. Cái gì nữa đây?Một cô bé xinh xắn với mái tóc cắt ngắn màu hạt dẻ óng ả từ từ mở đôi mắt trong veo như nước ra rồi lấy tay khua khua cái điện thoại đang reo lên ầm ĩ làm mất giấc ngủ của mình.
28 P/s: Chap này có sự giúp đỡ của bạn junbaobinh. Mấy ngày nay web bị làm sao ấy nên mình không vô thường xuyên để đăng truyện í bạn dc- “Sẽ có một sự thay đổi lớn… sắp xảy ra… tại lớp 10A1.
29 P/s: Thank pạn jun giúp mình nha!Giờ ra về:- Sao? Cậu hẹn mình ở lại có chuyện gì không?Trong sân trường vắng tanh vắng ngắt, tiếng nói của Bạch Dương như vang vọng khắp nơi… ngay cà trong tâm trí của anh bạn đứng cạnh cô…- Cuối cùng… mình cũng lại được nghe giọng nói này…- Cậu… cậu thực ra là ai?.
30 P/s: Cám ơn pạn Dung đã giúp mình. Hi vọng mấy bạn đừng ném đá mình nha!- Song Tử… sao cậu lại đối xử như vậy với tớ chứ… ?Trong công viên, ở một góc khuất của những cái cây cao lớn rậm rạp, một cô gái có đôi mắt long lanh ngấn nước ngồi trên chiếc ghế đá… một mình… nhớ lại những kỉ niệm đã từng có với một người… rồi khẽ mỉm cười đau khổ… những giọt nước mắt trong veo thi nhau rớt xuống đôi bàn tay mềm mại của cô… mái tóc tím nhạt rũ xuống che lấp đi phần nào khuôn mặt xinh đẹp… Bất ngờ, một bàn tay đặt nhẹ lên vai làm cô giật mình… có lẽ nào là người đó…- Song Tử?Cô lập tức quay đầu lại rồi khẽ mỉm cười:- Ngưu à? Mình cứ tưởng…- Cậu tưởng mình là Song Tử? Cậu vẫn còn rất yêu cậu ấy mà! Đúng không?Kim Ngưu vừa nói vừa khẽ ngồi xuống cạnh Bảo Bình còn cô thì nghẹn ngào nói:- Ai… ai thèm thích hắn chứ… hức… vừa lăng nhăng… lại không hiểu chuyện nữa chứ!- Vậy sao cậu lại đồng ý hẹn hò với cậu ta?- Kim Ngưu khẽ mỉm cười rồi hỏi.
31 P/s: Thank JK đã giúp mình. - Cự Giải… cậu tỉnh lại đi… mở mắt ra nhìn mình nè…Một chàng trai chạy từ đâu vội chạy xộc đến và đang cố lay cô gái đang nằm sõng soài dưới đất trên một vũng máu.
32 P/s: Thank JK giúp mình nha! Chap này mí pn BB đừng ném đá mình nha *run cầm cập*- “Thiên Yết… cậu bị vậy cũng tại mình… xin lỗi cậu… rất nhiều…”-----o0o-----o0o-----o0o-----o0o------ Ca phẫu thuật đã thành công rồi.
33 P/s: Thank pn Jun Kon đã giúp mình!- Giúp cháu… ghi thêm chữ… mất trí nhớ một phần có được không?Một thoáng bối rối, vị bác sĩ già lắc đầu rồi lến tiếng:- Nhưng như vậy sẽ làm giảm uy tín cảu bệnh viện này.
34 P/s: Cám ơn JK đã giúp mình trong chap này. Vì lí do hết chỗ nên mình không thể nhét hết 12 nhân vật zô dc. Mong mí bn thông cảm nha!Ngoài bệnh viện… dòng người đông nghịt ra vào tấp nập.
35 P/s: Chap này có sự giúp dỡ của pn JK. - “Lại là giấc mơ này… Sao nó cứ lặp đi lặp lại thế này… Song Tử… mình ghét cậu… cậu là đồ độc ác… sao cậu nỡ đối xử với mình như thế… Song Tử… đừng bỏ đi mà… Song Tử… mình yêu cậu…”Bất ngờ, Bảo Bình ngồi bật dậy.
36 P/s: Xin lỗi mí pn zì ra chap này muộn qua. Mong các độc giả thông cảm. Cám ơn pn JK đã giúp mình trong chap này ^^Một góc phố… rất đông người qua lại… nói chuyện vui vẻ… đi thành từng cặp… Còn anh… Cứ bước đi… nhưng không biết mình muốn đi đâu… bước chân ngày càng nặng trĩu… khuôn mặt điển trai của anh và mái tóc như ban mai tỏa nắng đã hút hồn biết bao cô gái trên phố… biết bao ánh mắt nhìn anh vẻ ngưỡng mộ nhưng… đôi mắt bồ câu ấy vẫn cứ nhìn thẳng… trái tim anh đã đóng chặt lại từ khi nào vì anh đã… có hình bóng của một cô gái khác… xinh đẹp và kiêu sa như một đóa hoa hồng… nhưng bên trong lại thật mềm yếu và mỏng manh tựa những cánh hoa bồ công anh trong gió… Điện thoại bỗng reng lên… Màn hình điện thoại hiện lên “ Xử Nữ - Alo…- Nhân Mã? Mình cứ tưởng cậu không nghe chứ? Nghe này, chúng ta cần nói chuyện…- Còn gì để nói chứ? Giữa chúng ta có còn gì nữa đâu…- Sao cậu lại nói vậy chứ? Cậu có biết là làm mình lo lắm không hả?- Lo lắng? Mình không còn là một đứa trẻ lên ba lâu lắm rồi.
37 P/s: Xin cám ơn pn JK đã giúp mình. Cháp này ko hay đâu nên đừng ném đá mình nha!- Ba ơi…Tiếng nói trong trẻo và tinh nghịch vang lên thật to, thật rõ.
38 P/s: THANK JK giúp mình!- “Ước gì… thời gian có thể quay ngược trở lại… những năm tháng bình yên… đã qua rồi… Bảo Bình… love only you…”- Cậu gì ơi, cậu không sao chứ?Giọng nói ngọt ngào quen thuộc vang lên đã bất ngờ kéo Song Tử ra khỏi những kỉ niệm đẹp đẽ.
39 P/s: Thank JK đã giúp mình. Chúc các bạn đọc truyện zui zẻ♥♥♥- Bảo Bình ở nhà ngoan nha! Mình đi đây. Song Tử xoa đầu Bảo Bình y hệt một đứa con nít và nói còn cô thì đứng tránh qua một bên và sợ hãi nói:- Cậu ình đi theo với.
40 P/s: Thank JK giúp mình!- Bỏ tôi ra! Bả ra!Cự Giải vừa hét lên hoảng sợ vừa cố vùng vẫy nhưng tên đó lại càng siết chặt cô và nở một nụ cười man rợ:- Cho dù cưng có hét to đến cỡ nào thì cũng không ai đến cứu đâu.