21 Mấy ngày ở viện với anh như là mơ vậy. Bố mẹ chăm sóc quan tâm anh như chưa có chuyện gì xảy ra. Có khi họ bị chập mạch cả rồi. . Anh chưa tìm được kia do nào hợp lí cả.
22 Mối quan hệ giữa anh và bố tiến triển rất nhanh, càng ngày càng theo chiều hướng tích cực. Được bố quan tâm đổi lại là bị phạt đến chết đi sống lại, bố xuống tay mạnh rất mạnh.
23
-Đi chơi có vui Ko?-Ngồi chễm chệ trên sofa hỏi cô, anh đã thoát được khỏi nhà bố mẹ. Thật vui sướng.
-Dạ vui. -Cô cười tít mắt. Vừa về nhà đã thấy anh tâm trạng tốt vậy cô cũng vui à.
24 -Nguyễn. Hoàng. Sơn. Đi. Về. Ngay. Lập. Tức. -Thầy gần giọng, nắm lấy cổ tay anh lôi xềnh xệch về nhà. Đang ở trung tâm thương mại a~ Mọi người nhìn chằm chằm kìa, xấu hổ quá đi.
25
-Linh, anh thích em. Làm bạn gái anh nhé. -Hắn cầm bó hoa đưa cho cô, giữa sân trường. Giữa sân trường đó.
-Anh có bị điên Ko mà tỏ tình chỗ này?-Cô nói thầm, cô ghét bị lôi ra làm chủ đề bàn tán.
26
-Linh, em có nhớ lời tôi Ko hả? Nhỏ ngốc này. . . -Anh càu nhàu, lẩm bẩm. Thật bực tức mà, cô chả nhớ lời anh gì hết, sao lại để thằng nhóc đó hôn chứ?
-Hả?-Cô mệt mỏi, từ hôm đó anh hơn cả cụ già suốt ngày lẩm bẩm, khó chịu ghê.
27
-Thầy, thầy sao vậy????-Anh 1 thân 1 mình đầy mùi rượu lảo đảo vào nhà. Cô ngồi sofa đợi anh mãi, anh bảo anh hôm nay sẽ về ăn cơm mà. .
-Oẹ. .
28 Trải qua những tháng ngày bên cạnh anh, được anh ôn như chiều chuộng chăm sóc yêu thương, là 1 quãng thời gian hạnh phúc nhất của cô. Có vài nụ hôn,thật nhiều cái ôm ấm áp, vô vàn cái xoa đầu, xoa lưng hay xoa gì đó(Gì vậy ta??.
29 Hôm đó, cô cắn răng đến sân bay đi Hàn. Hôm đó, cô hơi mong chờ có ai đến sân bay. Hôm đó, cô mong có thể trở về cùng anh. Hôm đó, anh ở nhà suy nghĩ cách làm hoà với cô.
30 Bước đi từ từ với cảm giác hồi hộp, căn nhà này quá quen thuộc, thân thương đi. Cô đã ở căn nhà này gần 3 năm, từng ngóc ngách cô đều nhớ rõ. Cô lịch sự bấm chuông, bên trong rất im lặng cũng Ko thấy ra mở cửa.
31
-Thầy, lâu ngày Ko gặp lại Linh. Cho Linh ở lại nhà em hết tuần này thầy nhé -Anh dẫn cô đi chơi về, kéo thẳng cô vào nhà mà gặp bố cô
-Ừm. Mà.
32
-Bao nhiêu đây?
-Ko. -Cô phồng mồm ngồi phịch xuống giường
-Em càng ngày càng bướng rồi. .
-Anh. . người yêu rồi còn phạt người ta nói Bạo lực gia đình đó.
33 "Linh à, lúc em đọc được bức thư này thì anh cũng Ko còn ở Việt Nam. Đọc xong bức thư này xin em quên anh đi, sẽ có 1 người tốt hơn anh, yêu em nhiều hơn anh bên cạnh em.
34
Em Ko biết anh có thể thử làm người yêu em Ko?
-Sao? Bao lâu Ko đồng ý lời tỏ tình sao tự nhiên lại đồng ý, có phải thấy tui tốt quá Ko?
-Thiên cơ bất khả lộ
-Ừm, từ nay em làm người yêu của anh, lúc nào Ko đi làm anh đều ở bên cạnh.
35
Đây là thời điểm anh mới dạy cô
Cuối tuần nào anh cũng phải tới nhà cô, dù Ko muốn nhưng chính là bị papa đại nhân bắt đến.
-Linh, con đặt nồi cơm giúp mẹ đi.
36
Gặp nhau trong chốc lát, níu kéo mấy
người cũng rời đi, để cô lại. .
Cô Ko biết anh còn tình cảm với cô Ko? Hay cô vốn chỉ là "thử" như anh đã nói, ngẫm lại mới thấy.
37
Căn nhà "nhỏ" của cô đột nhiên đầu ắp tiếng cười. Chính là cô ngồi tự kỉ cười 1 mình, làm bố mẹ cô tưởng con gái phẫu thuật có vấn đề mà suýt nữa lôi cổ vào bệnh viện
-Con gái, con đã khỏe lại rồi, Ko thấy mình cần nói với bố điều gì sao?-Bố cô khoác vai cô, giọng nói có phần nguy hiểm
-Nói gì a~??-Con Nai vàng ngơ ngác, chính là giả vờ ngơ ngác và chú tâm vào TV
-Ăn đòn nhé?-Bố cô nheo mắt (các bạn có phải thấy bố cô đối với cô quá trẻ con Ko? Tại vì cô luôn tỏ ra đáng yêu trước mặt pama đại nhân, vả lại bố cô luôn coi cô là rất bé bỏng)
-Xì.
38 Trong ngày hôm nay cô đã gửi hàng trăm tin nhắn tới máy anh, suốt ngày ôm cái điện thoại, làm việc cũng Ko tập trung nổi. Anh Ko trả lời. . . có phải, anh đang cố tình bơ cô ko? Rõ ràng là "đã xem" rồi mà.
39
-Ơ. . anh, đi đâu vậy? Đường này, Ko phải là. . . ???-Giọng cô hết sức bất ngờ
-Em nghĩ sao thì nó là vậy. . -Mỉm cười bí ẩn, nửa khẳng định nửa ko.
40
-Thước gỗ. . . thước gỗ. . . thước gỗ. . . giấu đâu rồi Ko biết?
-Linh. Làm gì đó?-Anh đi ra với bộ đồ ngủ xám, dù có thoải mái hơn nhưng khí chất thì vẫn đầy mình.