1 Chương 1: Tôi nói xin chào, anh nói làm phiềnMột ngày nắng đẹp. Trên không trung, chiếc máy bay chở khách cỡ lớn đang cất cánh, để lại một luồng khói trắng trên nền trời xanh biếc.
2 Cuối cùng, phòng họp chỉ còn lại Viêm Lương, Từ Tấn Phu và Từ Tử Thanh. “Cô làm tôi quá thất vọng. ” Viêm Lương lườm Từ Tử Thanh đang đứng sau Từ Tấn Phu.
3 Màn hình vi tính chưa tắt tỏa ánh sáng màu xanh lam, càng tôn lên đường nét dịu dàng và yếu ớt trên gương mặt người con gái đang ngủ. Viêm Lương không biết có phải mình nằm mơ hay không, dường như cô nghe thấy tiếng mở cửa, có người đi vào văn phòng của cô, giúp cô tắt máy tính, thậm chí còn nhẹ nhàng vuốt tóc cô ra sau gáy.
4 Ánh mắt Tưởng Úc Nam dừng trên mặt cô trong giây lát, sau đó anh ta nâng cằm cô. Viêm Lương lùi lại, bị đẩy vào một góc. Tưởng Úc Nam thưởng thức đủ rồi mới buông cằm cô: “Rất hiếm người qua nổi mắt tôi.
5 Chương 2: Giữa một ý niệm Đi công tác bị gãy chân, Viêm Lương cảm thấy nếu chuyện này đồn ra ngoài, chắc chắn sẽ trở thành trò cười cho thiên hạ. Vì vậy, khi bà Viêm gọi điện thoại hỏi thăm tình hình, mặc dù đang ngồi trên giường bệnh, chân chuẩn bị bó bột, cô vẫn nghiến răng chịu đau, nói qua loa: “Mọi việc đều tốt cả.
6 Tưởng Úc Nam đứng bên cạnh ô tô, chờ cô cà nhắc lên taxi rồi mới quay về xe của mình. Anh trầm mặc hồi lâu, mãi vẫn không ra lệnh tài xế cho xe nổ máy.
7 Tưởng Úc Nam cười cười, đặt hai chiếc ly trên cây piano rồi lấy chai rượu trong tay Viêm Lương, rót vào hai chiếc ly. Viêm Lương không khách sáo cầm một ly uống cạn, sau đó cô bỏ chiếc ly vào tay Tưởng Úc Nam.
8 Viêm Lương và tổng giám sát cùng đi vào phòng họp, vừa ngồi xuống ghế đã có đồng nghiệp đưa tài liệu cho họ. Do công ty có kế hoạch hợp tác với Johnny Weir, mở rộng sang thị trường Bắc Mỹ, phòng Nghiên cứu phát triển sản phẩm đã đẩy nhanh tiến độ nghiên cứu sản phẩm mới.
9 Chương 3: Có tôi ở đây Nhãn hiệu mỹ phẩm mới Secret dành riêng cho thị trường Bắc Mỹ sau khi thử nghiệm trên da người thành công chính thức đi vào sản xuất.
10 Hiếm có dịp được quan sát anh tỉ mỉ như bây giờ. Đôi môi anh từng khám phá cơ thể cô. Ngón tay anh từng thâm nhập vào nơi bí ẩn nhạy cảm của cô. Đôi mắt anh không rời gương mặt cô khi cô lên đỉnh cực lạc.
11 Sau ba hồi chuông, đầu máy bên kia truyền đến giọng nói quen thuộc: “A lô!”. Chỉ một từ đơn giản nhưng đủ khiến Viêm Lương hồi hộp vô cớ. Trong chốc lát, cô không biết phải mở miệng thế nào.
12 Có phóng viên đứng dậy kháng nghị: “Hướng dẫn trang điểm là nội dung tiết mục tiếp theo, bây giờ phải là phần giới thiệu sản phẩm kem lót Hoàn mỹ mới đúng”.
13 Chương 4: Tiểu sự thành đại sự Viêm Lương không thể xác định mối quan hệ giữa cô và Tưởng Úc Nam dù hai người đã có sự đụng chạm thân mật nhất. Liệu cô và anh có phải người yêu? Nhưng anh thậm chí chưa từng bày tỏ tình cảm với cô.
14 Vừa tới phòng khách, cô liền nhìn thấy Tưởng Úc Nam đang ở trong phòng bếp phía đối diện. Anh quay lưng về phía cô, bận rộn làm gì đó. Viêm Lương tiến lại gần mới phát hiện Tưởng Úc Nam đang chuẩn bị đồ ăn, bên cạnh anh là nồi canh bốc khói nghi ngút.
15 Đoán Lộ Chinh đã nói hết, Viêm Lương liền lên tiếng: “Không phải anh cảm thấy thương hại tôi, muốn làm Chúa cứu thế của tôi đấy chứ?”. Câu nói này của Viêm Lương không khiến Lộ Chinh tức giận, nụ cười trên môi anh càng ôn hòa.
16 Chiếc bàn tròn nhanh chóng được xếp đầy những món ăn trông rất hấp dẫn. Viêm Lương bỗng cảm thấy vô cùng đói bụng, cô lấy bát múc canh. Tưởng Úc Nam ngập ngừng như muốn nói điều gì đó, nhưng cuối cùng anh không lên tiếng, chỉ cầm lấy bát của Viêm Lương, giúp cô múc canh.
17 Chương 5: Cho phép tôi đời này gặp em Thấy Viêm Lương không từ chối, Tưởng Úc Nam lấy chiếc nhẫn ra khỏi hộp, cầm tay Viêm Lương, nhẹ nhàng đeo nhẫn cho cô.
18 Còn chưa dứt lời, Viêm Lương liền bị Tưởng Úc Nam kéo mạnh, ngồi xuống sofa. Trong khi cô chưa kịp ngồi yên, Tưởng Úc Nam lại kéo cô nằm xuống, gối lên đùi anh.
19 Chương 6: Thế nào gọi là chân tình Vừa xuống xe, tóc Viêm Lương bị gió thổi tung. Cô vuốt tóc, ngẩng đầu nhìn bầu trời. Hôm nay là một ngày đông giá rét, mây đen phủ kín trời, dường như báo hiệu không phải một ngày đẹp.
20 Sau một hồi bị bao vây, xô đẩy, trông Viêm Lương thật thảm hại. Cô vuốt lại mái tóc, sải bước dài về phía thang máy. Đúng lúc này, trợ lý chạy xuống dưới, thở hổn hển, báo cáo.