21 Đất nước của lá đỏ
Type: Izumi
Quá khứ, hiện tại, em luôn hạnh phúc!
-Triệu Thủy Quang-
Kỳ thi giữa kỳ đã tới, bài thi ở trường đại học không khó, đa số thầy cô đều vạch sẵn nội dung thi trọng điểm, nên vài ngày trước kỳ thi là cơ hội quý báu cho “lớp mầm non tương lai đất nước” thể hiện năng lực học tập dưới áp lực cao.
22 Không rời xa
Type: Mai Hoàng
Trên đời này không có gì đau đớn hơn sự trừng phạt của tình yêu, cũng không có gì vui vẻ hơn chuyện săn sóc nó.
-Shakespeare-
Triệu Thủy Quang phát hiện ra, trong vườn trường nói lớn không lớn, bảo nhỏ không nhỏ này, nếu bạn thật sự muốn làm quen với một người, muốn thường xuyên chạm mặt với người đó, đúng thật dễ dàng.
23 Lời cự tuyệt
Type: Mai Hoàng
Yêu đương không phải là sự nghiệp từ thiện, cho nên không thể khẳng khái bố thí.
-George Bernard Shaw-
Cậu ta nói: “Không phải là cậu, không nhận ra tớ thích cậu đấy chứ?”.
24 “Aishiteru”
Type: Mai Hoàng
Yêu là đong đầy ý cười dành cho bạn mỗi độ xuân nồng hoa nở.
-Vô danh-
Thứ Sáu, Đàm Thư Mặc gọi điện nói phải đi họp trong nội thành, có thể không về.
25 Type: Bạch Đóa
Tình yêu cũng giống như than, một khi đốt lên, không còn cách nào khiến nó nguội lại.
-Shakesppeare –
Đàm Thư Mặc ra ngoài thanh toán, Hàn Hi Hi cũng theo ra, nhưng sau khi thấy anh ký tên lên thẻ, bèn ngẩng đầu lên nhìn, đã thấy anh rút điện thoại ra đứng đó gọi.
26 Type: Bạch Đóa
Về mặt tác phong và mọi chuyện là như nhau, thứ duy nhất không già cỗi là trái tim thiện lương.
-Balzac –
Triệu Thủy Quang cảm thấy dạo gần đây bản thân rất đen ủi, ở trường, môn nào không đi học là y như rằng môn dó bị điểm danh.
27 Type: Bạch Đóa
Ghen cũng là một môn nghệ thuật, một ngành học vấn, ít một chút không đủ vị, nhiều một chứt lại quá mức.
Ngày hè, đám ve kêu râm ran mãi không dứt giữa những tàng cây bên ngoài phòng y tế, không khí khô hanh khiến người ta không thể thở nổi.
28 Type: Izumi
Một chuyện rất nhỏ cũng có thể phá hỏng tình yêu, song nó cũng có thể khiến tình yêu trở nên vui vẻ.
-Balzac–
Triệu Thủy Quang ở nhà một tối, sáng sớm hôm sau quay lại trường học.
29 Dạo bước trong đường mưa
Type: Izumi
Nếu như đây là một cây hoa hồng - nó sẽ có ngày nở hoa
- Goethe -
Sau vài tuần lễ, mặc dù vẫn có người rảnh rỗi mang chuyện của Triệu Thủy Quang đi buôn, nhưng mọi người thấy cuộc sống của hai người họ vẫn ổn định, cuối cùng cũng không nói gì thêm nữa.
30 Đêm giữa mùa hạ
Type: Mai Hoàng
Vị ngọt trong tình yêu có thể trung hòa một lượng lớn dịch đắng, đây chính là điểm đáng khen cho tình yêu.
-Keats-
Triệu Thủy Quang thở hồng hộc chạy vào viện, đẩy cửa.
31 Đôi bên gặp mặt
Type: Mai Hoàng
Người yêu của tôi là anh hùng cái thế, sẽ có một ngày, anh giẫm lên dải mây bảy sắc đến cưới tôi.
-Tứ Hà-
Buổi chiều nắng ngập tràn, Đàm Thư Mặc “cạch” một tiếng đẩy cửa phòng bệnh, bước vào.
32 Nhìn kìa, ánh trăng ngày ấy
Tình yêu lôi tôi về bên này, còn lý trí lại kéo tôi về bên kia.
-Ovidius-
Type: Thùy Trang
“Mẹ Đàm đi rồi ạ?”
Buổi tối, Triệu Thuỷ Quang gọi điện cho Đàm Thư Mặc.
33 Chuyện đen đủi nhất trong lịch sử
Tình yêu đích thực không chỉ cần yêu thương lẫn nhau, mà còn cần cả hai cùng nhìn thấu thế giới nội tâm của nhau.
-Sukhomlynsky-
Type: Thùy Trang
Trong một tuần tới, Triệu Thuỷ Quang bận rộn quay mòng mòng, tìm tới Chủ nhiệm khoa viết thư tiến cử, chuẩn bị cho cuộc thi viết.
34 Tình yêu đích thực không tách rời ưu thương
Một quả trứng gà có thể vẽ vô số lần, còn một tình yêu thì có thể không?
-Leonardo da Vinci-
Type: Thùy Trang
Triệu Thuỷ Quang ngồi xổm trước cửa văn phòng Đàm Thư Mặc.
35 Anh đợi em, kỳ hạn hai năm
Em đợi anh, kỳ hạn nửa năm, quá kỳ hạn sẽ quyết lòng quên anh.
-Em đợi anh, Lưu Nhược Anh-
Type: Mai Hoàng
Triệu Thủy Quang nảy ra ý nghĩ không muốn đi nước ngoài nữa, muốn tìm Đàm Thư Mặc nói chuyện nghiêm túc, nhưng ở trường lại không gặp được anh, hai người đều né tránh nhau.
36 Mùi vị của đào mật
Tình yêu, lời em nói là món ăn của tôi, hơi thở của em là rượu nồng của tôi.
-Goethe-
Type: Mai Hoàng
Sau này?
Sau này, Triệu Thủy Quang quả thật không qua môn Thống kê học.
37 Phần kết
Yêu một đóa hoa, hãy chăm nó nở rộ. Yêu một cô gái, hãy cùng cô ấy trưởng thành.
Type: Mai Hoàng
Sau lễ Giáng sinh, tiết trời Canada mỗi lúc một lạnh hơ.
38 Tôi hạnh phúc, bởi vì tôi yêu, bởi vì tôi có tình yêu.
-Browning-
Type: Mai Hoàng
Tàu hỏa hình đầu đạn màu trắng sữa nổ ầm một tiếng, kéo một đường trên dải đất màu xám xanh.
39 Type: hahaha2410
Tôi là Sở Phi Phi.
Chuyện kể rằng có một số người cảm thấy tôi là dân đồng tính. Chị em thân mến, có phải chị em xem quá nhiều BL, GL rồi không? Thật tức chết mà!
Mặc dù Sở Phi Phi tôi đây cả đời đa phần thời gian đều sống dưới sự đàn áp của tên nhóc họ Đàm, nhưng ai nói tôi ăn năn hối hận, tâm lý bất thường hả!
Kể ra thì, thời thơ ấu, tôi dù gì cũng là một con rồng quý trong đám người, có biết hay không hả!
Năm đó, tôi cũng là người nhận được thư tình đến mền nhũn cả tay, này, đừng có mà không tin nhé, hi hi, tuy rằng đều là nhận giúp tên nhóc họ Đàm!
Ai bảo cậu ta bộ dạng dữ tợn như vậy, còn tôi diện mạo lại hòa nhã dễ gần cơ chứ, cũng không nhìn xem bộ mặt “ngọc băng chạm khắc” của cậu ta, thế mà lại có biết bao cô nàng thích cậu ta đến thế, thích đến thế!
Hỡi các cô nương, lẽ nào các cô không hiểu cái gì gọi là “Có chàng thanh niên triển vọng ở bên dòng nước” hay sao?
Đừng trừng mắt nữa, tôi cũng có người thích đấy, có được không hả!
Chuyện kể rằng, ngày hôm ấy, hoa đào dập dềnh, tôi vẫn đứng dưới cây hoa đào, nhận thư tình, khụ, thôi được rồi, là giúp tên nhóc họ Đàm nhận thư tình, có một cô nàng áo trắng bồng bềnh đi về phía tôi, không cần phải nói, tôi chìa tay, nhận lấy thư tình!
“Họ tên?”
“Tiêu Lang.