41 8:00 am
Cô tỉnh dậy sau giấc ngủ ngon, giờ thì khá sớm so với việc cô thức đêm qua.
Theo thói quen, mỗi sáng sớm cô sẽ xuống phòng uống một tách trà và ăn một lát bánh nào đó để tăng khẩu vị và khả năng cảm nhận của mình, không quên mở ti vi xem.
42 Cả lớp như nín thở, trưởng hợp này không phải chỉ xảy ra một hay hai lần. Để dìm nhau xuống thì chẳng có gì là không thể xảy ra cả.
- Vào hôm đầu tiên của chuyến đi, có một bạn đã ra ngoài vào ban đêm mà đã quá giờ cấm và trở về vào 7 giờ sáng đặc biệt ở đây là có người nhìn thấy học sinh đó đi cùng một người đàn ông lạ mặt ! Có lẽ giờ đã biết đây là lỗi của bạn nào chưa ? Cô Sam nói, hướng mắt về cuối lớp.
43 Chưa bao giờ cô cảm thấy bất lực như thế này, cô chẳng phải trẻ con. Vài vụ việc bê bối trên công ti của ba cô cũng xử lý qua, thông minh lanh lợi như cô lẽ nào giờ lại chịu khuất phục dưới ngưỡng của kẻ tiểu nhân ?
Cô dựa đầu vào ngực chính cái tên đã gây ra rắc rối này cho cô.
44 Lạc An nhìn theo cánh tay anh, ngước dần dần lên. Bằng một giọng trầm trầm, đầy súng ống.
- Không muốn chết thì buông ra !
Anh thậm chí còn ghì chặt hơn, quay mặt lại nhìn cô.
45 Lạc An thần người một lúc lâu, bất động trước anh, cho đến khi nụ trên môi Dương Dương được bật thành tiếng, thích thú ngắm nghía cô thì cô mới chợt tỉnh mộng, mở cửa bước ra xe nhanh như một con thỏ.
46 Từ cô Sam đến tất cả học viên đều đưa ánh mắt nhìn Lạc An. Một hồi im lặng, từ đằng sau cô bỗng có tiếng của một bạn nữ nào đó có vẻ ẩn danh chỉ nghe thấy tiếng mà chẳng nhìn thấy mặt.
47 Có tiếng cười, có tiếng xì xào nhưng đặc biệt hơn lại dồn lên Lạc An, họ có ý nghĩ rằng là hai người ngủ với nhau, không lẽ lại có tình cảm ?? Có ánh mắt ghen tức nhưng lại ngầm khen ngợi sự đẹp đôi của hai con người vừa có sắc lại vừa có tài này.
48 Lần nữa bị anh làm cho hết hồn, Lạc An đứng im thin thít chờ cái thứ gọi là bom nguyên tử này phát nổ bất cứ lúc nào.
Ngắm bộ dạng mèo con của Lạc An, anh phì cười.