41 Vào dịp lễ Quốc Khánh, một show chương trình nổi danh nào đó đã mời đạo diễn kiêm diễn viên đang nổi Mộ Hoa đến làm khách mời đặc biệt, bởi vì thể loại talk show cho nên chắc chắn sẽ liên quan đến nhiều vấn đề riêng tư, vài câu hỏi được xem là tương đối nhạy cảm, cũng có thể đề cập đến những chuyện cá nhân mà công chúng cực kì quan tâm, bởi vì danh sách các câu hỏi sẽ không được tiết lộ trước cho nên rất nhiều ngôi sao không dám tùy tiện tham gia chương trình này.
42 Cho dù đã mất đi đứa bé nhưng Trần Cẩn Ngôn luôn là người mong Duẫn Vị được hạnh phúc hơn bất cứ ai, thế nhưng tại sao lại có nhiều chuyện bất ngờ ập tới phá vỡ nguyện vọng nhỏ nhoi của cô như vậy chứ?
Trần Cẩn Ngôn đến bên cạnh Duẫn Vị, muốn ôm em ấy, nhưng hai tay đưa ra lại không hiểu sao ngập ngừng không nâng lên được, đành chán nản bỏ xuống.
43 Lúc Duẫn Vị mở cửa ra thì Lâm An Bắc vẫn chưa về, trong phòng tối mịt, ngay cả đèn đường cũng bị rèm cửa nặng nề che khuất, không để lọt một tia sáng nào vào trong.
44 “Được rồi, nếu còn đập nữa thì biến thành tàn phế mất, không tin em sờ thử xem?” Lâm An Bắc bắt cái tay đang làm loạn của cô, nói xong liền túm lấy đưa đến gần vật khổng lồ trong quần của mình, Doãn Vị nghe nửa câu đầu còn tưởng rằng mình đập quá mạnh làm đau anh, nhưng khi nghe nửa câu sau, trong lòng rất muốn giết người, không biết từ khi nào mà người đàn ông này lại trở thành vô sỉ như vậy.
45 Buổi trưa ngày hôm sau Doãn Vị mới tỉnh lại, Hàn Tiểu Bạch đang bò qua bò lại phía trên đầu cô, đôi bàn chân nhỏ sắp đụng vào cả miệng còn bàn tay thì kéo kéo lớp chăn mỏng đắp ngang eo cô!
Cô nhẹ nhàng giữ chăn lại, nhìn xuống thấy ngực, bên hông chỗ nào cũng có dấu vết mập mờ, vội vàng co người lại vào trong chăn, lần mò phía bên cạnh lấy quần áo mặc vào, xong xuôi mới kéo chăn ra, ôm Hàn Tiểu Bạch rời giường.
46 Lưu Nham chưa nói xong đã bị Lâm An Bắc lên tiếng cắt đứt, còn đứng thẳng lên bắt đầu đuổi người, “Hạng mục này ở Bắc Kinh rất cấp bách, anh tranh thủ thời gian đi đi, chờ đến khi Tân Minh sinh xong chúng tôi sẽ đi thăm cô ấy.
47 Bước chân Lâm An Bắc chỉ dừng lại một chút rồi xoay người đi vào thư phòng, cửa phòng đóng lại vang tiếng rung trời.
Doãn Vị cười cười tự giễu, mấy ngày trước người đàn ông này còn lo lắng tự nhủ”Đừng hành động thiếu suy nghĩ, chuyện đồng ý với em anh sẽ không quên”, nhưng bây giờ lại tự tay đẩy cô đến nơi đầu sóng ngọn gió của dư luận, chẳng trách khi đó anh lãng phí thời gian nói đạo lí cổ vũ cô đi dự buổi lễ trao giải long trọng kia.
48 Doãn Vị ngồi thẳng lưng trên ghế sa lon, hai tay để lên đầu gối, nhìn qua giống học sinh nghiêm túc đang nghe giảng bài.
”Em như vậy làm sao mà anh nói được?”
Lâm An Bắc bất mãn kêu lên, là đang tâm sự mà, tại sao cô lại nghiêm túc như vậy chứ? Làm cho tinh thần anh cũng khẩn trương theo.
49 Doãn Vị ở trong ngực Lâm An Bắc khóc không ngừng, mặc kệ anh an ủi thế nào cũng không chịu dừng lại, cô lúc này giống như đứa bé bị lạc tìm được người thân, có thể mặc sức bày tỏ sự uất ức của mình, mà Lâm An Bắc, nghiễm nhiên trở thành người thân duy nhất trên thế giới này của cô.
50 Sáng sớm hôm sau, phía dưới lầu chung cư Doãn Vị sống đã bị vây kín bởi đám phóng viên, đến cả hàng xóm chung quanh cũng bị tiếng ồn ào và vô sốđèn flash chiếu vào khiến cho đau đầu không dứt, nhưng bởi vì là nhà ở kiểu cũ, vật liệu có hay không cũng như nhau, không khác bao nhiêu.