601 Lúc bình thường Thôi Quốc Trụ là một người ăn nói cẩn trọng, rất ít khi nhìn thấy y biểu hiện như vậy. Trương Dương hỏi: "Sao vậy? Lại xảy ra chuyện gì rồi?" Trương đại quan nhân cảm thấy gần đây có nhiều chuyện xảy ra, hắn cũng không muốn phát sinh thêm chuyện phiền toái nào nữa.
602 Trương Dương nói tiếp: "Cuối tuần cha em sẽ đến Nam Tích đó!"Thường Hải Tâm vẫn chưa biết tin này, ngạc nhiên lẫn mừng rỡ hỏi: "Thật chứ?"Trương Dương gật đầu, thích thú hỏi: "Em không biết sao?"Thường Hải Tâm đáp: Từ lúc đến Nam Tích em vẫn chưa về thăm nhà, vốn định cuối tuần này sẽ về!"Trương Dương nói: "Trung tâm thể thao vừa mới được thiết lập, công việc gần đây lại bận rộn, đợi qua một thời gian nữa sẽ ổn thôi!"Thường Hải Tâm nói tiếp: "Đường Đường thực rất giỏi, chị ấy đã đưa ra được phương án cụ thể, dự tính sẽ hoàn thành toàn bộ công việc trong một tuần thôi, tiết kiệm hơn hai mươi vạn so với việc chúng ta đi tìm Lam Hải.
603 Cung Kỳ Vĩ ngắt lời y: "Một người nếu như không có nguyên tắc, sẽ không có được sự công nhận của mọi người; một chính phủ không có nguyên tắc sẽ mất đi sự tín nhiệm.
604 Trương Dương: "Tín ngưỡng mà anh nói là gì vậy?"Hà Trường An đáp: "Chỉ có người có tín ngưỡng mới không bị mọi thứ mê hoặc, mới có thể kiên trì cố gắng đi theo chí hướng đã định, mới có được tiêu chuẩn hành vị không thay đổi.
605 Phạm Tư Kì mở cửa phòng, thấy có công an đứng bên ngoài, người đi đầu chính là cục trưởng cục công an thành phố Nam Tích Trương Đức Phóng, cô ta có chút kinh ngạc hỏi: “Các anh có chuyện gì?”Trương Đức Phóng mặt không cảm xúc nói: “Cô Phạm, chúng tôi nghi ngờ cô có liên quan đến án bắt cóc, mời cô theo chúng tôi về cục công an hợp tác điều tra.
606 Trương Đức Phóng ngồi đó, gã mím chặt môi, cảnh tượng của Cung Nhã Hinh lóe lên trong tích tắc, trên màn hình một màu đen kịt, một âm thanh thâm trầm vang lên: “Tổng giám đốc Phạm, tại sao cô lại lừa dối chúng tôi?” Tất cả các cảnh sát đều trừng mắt.
607 Trương Dương nói: “Một chiếc cúc?” Hắn nhìn thấy rất rõ, thật sự là một chiếc cúc, chẳng có gì đặc biệt, nhưng Đường Đường đã chú trọng vào việc này, mà họ lại không tìm ra được chút manh mối nào, xem ra một chi tiết không bắt mắt có lẽ lại có sự giúp đỡ không ngờ tới.
608 Đa số những người trong tổ chuyên án đều thức trắng đêm, nhưng đã giải cứu thành công Cung Nhã Hinh, làm cho họ yên lòng hẳn, đương nhiên, trong số đó, người khó xử nhất là hệ thống công an, lần này tất cả công lao uy quyền của họ đều bị thể ủy cướp sạch, không những mất mặt mà còn dơ dáy nữa, Hạ Bá Đạt khá quan tâm đến Trương Đức Phóng, dù sao thì Trương Đức Phóng là cháu ruột của Cố Doãn Tri.
609 Thư kí thị ủy Lam Sơn Đường Tụng, phó thị trưởng Tần Thanh cùng đến Nam Tích vào buổi sáng ngày thứ ba, đầu tiên, họ đến khảo sát công trường cảng nước sâu để xem tiến trình ở đó, sau đó đến hiện trưởng công trình bàn bạc về một vài tình hình chi tiết liên quan đến hợp tác khai phá cùng với phó thị trưởng thường vụ Lý Trường Vũ, phó thị trưởng Cung Kỳ Vĩ.
610 Hôm nay Trương Dương có được thu hoạch khá lớn, đầu tiên là đã thỏa hiệp xong với Chung Lâm, cung cấp vấn đề phục vụ chữa trị trong quá trình tổ chức giải thể thao tỉnh.
611 Khưu Phụng Tiên nói: “Được thôi, tôi đi cùng các anh. ” Cô thấy Trương Dương đang diễn kịch, đã muốn diễn kịch, thì cô cũng sẽ phối hợp cùng, dù sao thì buổi tối cũng chẳng có việc gì làm, ngồi không cũng là ngồi không, cô muốn xem xem sự việc buổi tối ngày hôm nay được Trương Dương xử lý thế nào.
612 Phòng Tâm Vĩ bị những câu chửi của Trương Dương làm ặt đỏ au, gã lắp bắp nói: “Anh…Sao anh lại mắng người thế?”Trương đại quan lạnh lùng nói: “Mắng người à? Mẹ kiếp, tôi còn muốn đánh người nữa ấy chứ, muốn hại tôi à? Xin lỗi anh, anh không đái một bãi mà nhòm vào xem mình là ai đi.
613 Phòng Tâm Vĩ nói: “Trương cục, những điều cần nói tôi đã nói hết rồi. Là do Trương Dương quá ức hiếp người khác, làm việc chẳng có căn cứ, lầm trước trong vụ của Cung Nhã Hinh đã chứng minh rồi, hắn ta chẳng coi hệ thống công an của chúng tar a gì cả, lần này chỉ là một sự hiểu lầm nhỏ thôi, lại bị hắn ta nắm lấy cơ hội, không ngừng làm lớn chuyện, Trương cục, hắn ta không phải chỉ nhắm vào một mình tôi, mà là nhắm vào cả hệ thống công an của chúng ta.
614 Sau khi Khưu Phụng Tiên đi rồi, Trương Đức Phóng tự cười rồi nói: “Khưu tiểu thư đã có việc bận, thì chúng ta cũng không miễn cưỡng nữa, chúng ta tiếp tục uống rượu thôi.
615 Trương Dương cũng cười, hắn nói: “Tôi cũng chẳng giấu gì mọi người, một phần của số tiền đấu giá được sẽ dành vào việc kiến thiết thể dục Nam Tích, đương nhiên tôi hi vọng đấu giá được càng cao càng tốt, có điều có một việc tôi phải nói rõ, bản thân tôi sẽ không lấy một đồng nào trong số tiền đó cả.
616 Dịp giáng sinh không có mấy ý nghĩa quan trọng với người trong nước, nhưng đối với nước Mỹ thì có lẽ giờ này rất náo nhiệt, Trương Dương gọi một cuộc điện thoại cho Cố Giai Đồng, Cố Giai Đồng đang tham quan phỏng vấn, chưa nói được mấy câu liền cụp máy, Trương Dương do dự một lúc rồi lại gọi cho Sở Yên Nhiên, cố gắng nói với cô câu chúc mừng giáng sinh, tên này gần đây xem không ít phim Mỹ, giáng sinh dường như là một điều có thể thúc đẩy tình cảm nam nữ, nhưng điều làm cho Trương Dương thất vọng là, Sở Yên Nhiên không nghe điện thoại của hắn.
617 Cao Liêm Minh thấy Trương Dương trầm tư, thấp giọng nói: “Anh đang nghĩ gì vậy?”Trương Dương nói: “Tôi phải đi Giang Thành một chuyến ngay. ”Cao Liêm Minh nói: “Anh không quản vụ chạy quanh thành phố nữa à?”Trương Dương nói: “Tôi phải về điều tra một việc.
618 Mặt Trương Dương nở nụ cười gian tà: “Việc này vẫn phải anh đích thân xuất mã mới được!”Đỗ Thiên Dã nói: “Tiểu tử hay lắm, trước khi cậu đến Giang Thành đã tính toán xong cả rồi, muốn để tôi điều tra giúp cậu việc này có phải không?”Trương Dương nói: “Tôi có thể nhận ra, Tô Viện Viện nhất định đối tốt với anh hơn tôi, nếu như tôi đi hỏi cô ấy, cô ấy nhất định sẽ không giúp tôi, nhưng nếu anh mở miệng, tôi nghĩ rằng, cô ấy sẽ đồng ý làm một chút gì đó cho anh.
619 Trương Dương biết rằng mẹ muốn lo chu toàn đại cục, hắn đánh Du Mỹ Liên chỉ là đánh hình thức, rất kêu, nhưng lại không đau, em mà dạy chị dâu đồn ra ngoài cũng chẳng phải là chuyện gì mất mặt, lúc đầu Võ Nhị Lang còn đâm một đao vào Phan Kim Liên kìa.
620 Người dân của Lư Gia Lương cũng lớn lên từ núi Thanh Đài này, nên tính tình nóng nảy chẳng khác gì người dân ở bên Hắc Sơn Tử, lái xe chở hàng tức giận nói: “Oắt con, mẹ kiếp, chán sống rồi à? Muốn đánh nhau phải….