221
222 Đương nhiên Chu Thuỷ Sinh sao lại không nghe ra hàm ý uy hiếp trong câu nói của Trương Dương, rõ ràng hắn muốn nuốt trọn mình. Nghĩ tới đây thiếu chút nữa hắn giận quá mất khôn mà cho thằng nhãi không biết điều kia một bài học nhưng cuối cùng hắn cũng kiềm chế đè nén cơn tức giận xuống.
223
224 Bởi vì gặp phải mưa xối xả. Thời gian An Ngữ Thần đến sân bay Giang Thành chậm một giờ, Trương Dương điều khiển xe cảnh sát của hắn đến đây nghênh tiếp, cùng An Ngữ Thần đến đây còn có em họ nàng An Đạt Văn, còn một vị là Emy, bạn gái nhỏ của An Đạt Văn, bọn họ ba người đến Giang Thành là đặc biệt vì gia gia cầu phúc.
225 Bàng Bân nói: "Tiểu Trương a. Chuyện gì xảy ra vậy? Hai người Hồng Kông kia vì sao lại lái xe cảnh sát ở trên đường làm loạn lung tung, may mà không có gặp chuyện gì, vạn nhất gây ra án mạng vậy phải làm sao bây giờ?"Trương Dương cười nói: "Người trẻ tuổi không hiểu chuyện, vẫn còn ham chơi nên phát sinh chút xung đột cũng là khó tránh khỏi!" Những lời này của hắn là bênh vực rõ ràng, An Đạt Văn cùng Ngả Mễ chủ động trêu chọc người ta, theo như hắn vừa nói là xung đột thì trách nhiệm thuộc về cả hai phía.
226
227 Lương Thành Long nói: "Vốn là tạo cơ hội cho hắn và Lê San San, ai ngờ anh lúc này lại tới Đông Giang? Đã tới rồi thì thuận tiệp giúp anh tẩy trần vậy!"Viên Ba mời bọn họ vào Thiên Thủy các, Lê San San và Trần Thiệu Bân ngồi ở ghế chủ tịch, nhưng người khác lần lượt ngồi xuống, Trương Dương ngồi cùng với Viên Ba, Trần Thiệu Bân hai mắt nhìn chằm chằm vào Lê San San không rời, nhìn đến nỗi khiến cho Lê San San cảm thấy khó chịu, phải ho khẽ một tiếng.
228 Phản ứng dị thường của Trương đại quan nhân ở Giang Thành được người ta coi là hết sức bình thường. Bọn họ đều cho rằng thằng nhóc này vốn háo sắc, nhìn thấy thiếu nữ Hàn Quốc xinh đẹp nên có chút mất hồn lạc vía là điều hiển nhiên thôi.
229 Tống Hoài Minh biết người mà ông ta ám chỉ là bí thư thị ủy Giang Thành Hồng Vĩ Cơ. Tống Hoài Minh nói: "Điều này chứng tỏ sự khó khăn thực tế trong quá trình cải cách mà Giang Thành phải đối diện còn lớn hơn Lam Sơn nhiều, đây chính là một chỗ khác biệt lớn nhất giữa thành thị mới lập và một thành thị công nghiệp lâu đời.
230 Trương Dương nói khẽ: "Rất nhiều thế lực nước ngoài có thái đội cừu thị phản đối Trung Hàn thiết lập quan hệ ngoại giao, cho nên chúng muốn thông qua loại phương thức này để phá hỏng quan hệ giữa hai nước chúng ta.
231 Trương Đức Phóng vừa dứt câu thì tất cả mọi người đều tủm tỉm cười thầm. Riêng Trương Dương nhịn không được phải nói ra miệng: “Cục trưởng Trương, sự nghiệp làm quan của ngài lừng lẫy như vậy mà vẫn còn kêu không có cơ hội, vậy thì đám cán bộ cơ sở như bọn tôi chắc còn phải khóc dài dài nữa!” Trương Đức Phóng ha hả cười lớn: “Nói thực trong đám cán bộ trẻ tỉnh Bình Hải ta thì ngươi là người có triển vọng nhất, mới đó mà đã là phó xử rồi, chờ đến khi bằng tuổi ta ngươi thừa sức lên cán bộ cấp phòng ấy chứ.
232 Lúc Lý Trường Vũ đến phòng làm việc của Hồng Vĩ Cơ thì hắn đang ở trong phòng nghỉ bên trong xem tivi, lại vừa đúng lúc tivi chiếu đến phóng sự ghi lại buổi lễ khánh thành cùng dâng hương phật tổ ở Nam Lâm Tự.
233 Chủ nhiệm ủy ban kiểm tra kỷ luật tỉnh Bình Hải – Tằng Lai Châu biểu tình ngưng trọng đến văn phòng bí thư tỉnh ủy Cố Duẫn Trí. Nhìn vẻ mặt cửa Tằng Lai Châu, Cố Duẫn Trí cũng đoán ra có lẽ lại phát sinh chuyện gì không hay rồi.
234 Nếu như Hồ Như Yến đã muốn vậy thì Trương Dương cũng đành lui ra ngoài để nàng ta một mình giải quyết. Lúc mọi người ra ngoài hết rồi Ngô Hồng Quý liền tiện tay đóng cửa phòng lại.
235
236
237
238 Triệu Dương Lâm rất tức giận, y biết bối cảnh của Trương Dương rất sâu. Vốn là cũng không định trở mặt thành thù với Trương Dương, nhưng mấu chốt là ở chỗ, y thủy chung cho rằng Thanh niên mười tốt của tỉnh lần này là của con rể mình, Trương Dương nửa đường giết vào, khiến y có chút trở tay không kịp.
239 "Ái chà! Tôi bảo này cô bé. Cô rất có nguyên tắc đấy! Tôi ở tòa nhà chính phủ thị ủy muốn gặp ai thì gặp người đó, sao tới chỗ cô lại không được?"Tô Viện Viện nói: "Chủ nhiệm Trương, anh đừng làm phiền bí thư Đỗ nghỉ ngơi, nếu không tôi sẽ báo cáo lên trên đó!"Trương Dương cười nói: "Vậy tôi sẽ đi báo cáo lại, tôi có công tác quan trọng muốn tìm bí thư Đỗ để báo cáo, cô nếu làm chậm trễ chính sự thì cẩn thận bên trên xử lý cô đấy!""Hiện tại là lúc nghỉ ngơi, có chuyện gì thì đến lúc đi làm hẵng nói!"Nếu không phải thấy Tô Viện Viện là hạng nữ lưu, Trương Dương sớm đã cho cô ta nếm chút đau khổ rồi, đúng vào lúc đang lằng nhằng, Đỗ Thiên Dã mặc áo tắm từ trên cầu thang bước xuống: "Trương Dương! Cậu tới rồi à! Tiểu Tô, để cậu ấy vào đi!"Tô Viện Viện lúc này mới thả cho Trương Dương đi, vẫn có chút bất mãn lườm hắn một cái.
240 Đúng vào lúc này thì nghe thấy giọng nói trong trẻo của Thời Duy vang lên: "Hết thời gian rồi!"Một quyền này của Trương Dương ngưng ở giữa đường không phát ra, hắn tuy có thể thu lại quyền đầu, nhưng lại không thể thu lại quyền phong.