41 Đại Sơn cũng không nhất định phải hỏi được giá thực, chỉ là thuận miệng nói một câu, thấy thái độ của Lý Phong cũng có thể đoán ra được một ít.
Lý Phong không nói rõ với một nhà Đại Sơn, nhưng Lý Chính là biết được sự thật, bởi vì lúc đó là Lý Chính đi cùng Lý Phong chọn ngựa, giá cả cuối cùng khiến cho hắn bị dọa một trận, thấy Lý Phong lấy bạc ra một cách dứt khoát, khiến cho hắn muốn ngăn cản cũng không được nữa.
42 “Ngươi nói ngươi chính là hán tử ném môi ma khỏi nhà ca nhi kia?!” Vương Anh cao giọng, như thế rất tốt, tuy rằng cửa đóng lại, nhưng mà những người đứng ở bên ngoài vẫn nghe được, trên mặt lộ ra vẻ kinh ngạc không kém gì so với Vương Anh.
43 “Cữu cữu(cậu), nhanh xem Tiểu Vân, Tiểu Vân là con ngựa con, nhưng mà rất ngoan a. ” May là A Lâm vọt vào giải thoát luống cuống cho Đường Xuân Vanh, Đường Xuân Minh phất tay để cho hắn đi ra ngoài, Đường Xuân Vanh chỉ đành sờ sờ mũi liếc mắt nhìn hán tử ân cần hầu hạ ca ca hắn, bị A Lâm kéo ra ngoài.
44 “Cha, ngươi không cần nói nhiều” người khác còn chưa nói gì, Hoàng Tứ Cẩu liền kêu thảm thiết trước tiên, cái này còn không phải là bức hắn vào con đường cùng sao?
“Hừ, nếu ngươi đã sớm có quyết tâm này, con trai của ngươi cũng không đến nỗi không có đường rẽ như hiện tại!” Một tộc lão chỉ tiếc rèn sắt không thành kim không vui nói, hiện tại lại diễn trò, đã chậm.
45 Lý Phong đứng ở cửa, lạnh lùng nhìn Trương Hoa Lan bị hắn hất xuống dưới đất biểu hiện chật vật, hai mắt tràn ngập lệ khí quét một vòng, trực tiếp khiến cho những người vây xem muốn khuyên hắn hạ thủ lưu tình im lặng không dám nói.
46 Nhìn thấy một đội quan binh thúc ngựa mà đến, cát bụi bị cuốn bay lên, trong lòng Lý Chính lập tức liền hoảng sợ, trực giác quay về phía Lý Phong cầu viện, trong lòng hắn, Lý Phong chính là người từng va chạm xã hội nhiều nhất, trước khi trở về nhất định đã từng làm quan võ, cho nên lập tức nắm lấy tay Lý Phong.
47 Từng nhà trong thôn đều đi ra, bao gồm cả những ma ma lớn tuổi trước kia không chịu ra ngoài, cũng mang theo khuôn mặt tươi cười dắt tay tiểu tôn tử, trong ấn tượng của bọn hắn, thôn Bình Sơn hiếm khi náo nhiệt như vậy, so với năm mới còn náo nhiệt hơn.
48 Thời tiết cũng bắt đầu nóng lên, bệnh ngủ của Đường Xuân Minh cũng tốt hơn nhiều, Lý Phong nói đi là đi, sợ tiếp tục trì hoãn sẽ bỏ lỡ thời gian sinh sản của Đường Xuân Minh, nhưng cũng không yên lòng Đường Xuân Minh một mình ở cùng đứa nhỏ là A Lâm, vì vậy liền nhờ cậy Trương Tú, để cho mỗi tối hắn qua ngủ cùng Đường Xuân Minh, chuyện bên ngoài thì giao cho Lý Chính cùng Đại Sơn phối hợp làm việc.
49 Bên ngoài có động tĩnh, người bên ngoài còn chưa kịp ra kiểm tra, một bóng người vọt vào trong, chính là Đường Xuân Vanh vội chạy từ học đường về, có người báo tin, hắn liền trực tiếp tìm phu tử xin nghỉ, muốn nhanh chóng vọt vào phòng nhìn tình huống của ca ca hắn, Trương Tú vừa vặn đi từ trong phòng ra liền vội vã ngăn hắn lại.
50 “Tiểu hỗn đản, ngươi không tim không phổi ăn uống ngủ nghỉ đều còn có người hầu hạ. ” Nhân lúc không ai chú ý, Đường Xuân Minh bóp bóp mũi của A Sâm, lại cúi đầu gặm khuôn mặt nó một cái, tiểu hỗn đản trong miệng hắn còn dùng âm thanh “A a” nhiệt tình đáp lại.
51 Trong nhóm gà đầu tiên, gà mái cùng gà trống mỗi loại chiếm một nửa, gà trống chỉ còn chừa mấy con còn lại đã sớm bị thiến, hiện tại mỗi con đều chừng hơn bốn cân.
52 Lý Phong không để Đường Xuân Minh đi làm việc trong ruộng, Đường Xuân Minh nhận phần ý tốt này, nhưng mà hắn cũng không phải không có chuyện gì làm, giao tiểu hỗn đản cho Hà lão chăm sóc, cũng để A Lâm cùng Nhị Mao ở nhà, chính hắn đi ra sau núi.
53 Phía sau núi vô cùng náo nhiệt, một con ngựa nhỏ màu trắng cùng với tiếng cười của mấy đứa trẻ, khiến cho những đứa nhỏ khác đang chơi đùa ở gần đó hấp dẫn lại đây, bao gồm cả một ít người lớn, liền thấy ở chính giữa là hai tiểu tử nhà Lý Chính cầm đầu mấy đứa trẻ xem ngựa a.
54 Bị người ôm lấy hắn mới nhận ra được cảm giác căng thẳng của người đó, Đường Xuân Minh lúc này mới ý thức được chuyện không đúng.
Hắn vừa đi ra từ không gian!
Hắn bỗng dưng nhô ra dưới mí mắt của Lý Phong!
Hắn không quá rõ ràng người khác thế nào, nhưng đối với Lý Phong từ trước đến nay hắn đoán được khá chính xác tâm tình của hắn, trong phòng đen thùi lùi, hắn nhìn thấy trong mắt Lý Phong lộ ra vẻ lo lắng sợ sệt thậm chí còn hoảng sợ bị giấu đi rất kỹ, trong lòng cũng không có gì sầu lo, hắn vốn đã dự định thẳng thắn, bởi vì hắn đã quyết định sẽ cùng người nam nhân này qua nốt quãng đời còn lại.
55 Sau khi Lý Phong nhắc nhở, rất nhiều gia đình trở lại mua hạt giống, Lý Chính chỉ bán một nhà hai mẫu hạt giống là nhiều nhất, nhiều hơn nữa không có, dù sao số lượng cũng có hạn, cố gắng để càng nhiều người được tham gia vào, hơn nữa Đường Xuân Minh hứa hẹn, sang năm sẽ chuẩn bị nhiều hơn một chút.
56 Ca nhi Tiền Đắc Phúc vừa ý không chỉ là một quả ca nhi, mà còn mang theo một tiểu tử sáu tuổi, khi cha mẹ Tiền Đắc Phúc nghe tình huống như vậy sao có thể đồng ý, nhưng mà sự tình của Trương Hoa Lan lúc trước họ không thể quản được, bây giờ cũng tương tự như vậy, theo như Tiền Đắc Phúc nói, hắn cùng cha mẹ đã ở riêng, tái giá với ai đương nhiên do bản thân hắn làm chủ.
57 Chờ đến khi Lý Phong nhìn thấy Đường Xuân Minh liền dễ dàng nhận ra được hắn không đúng, ngồi ở nơi khuất gió lấy cơm nước Đường Xuân Minh đưa tới vừa ăn vừa nói, “Đây là trên đường gặp phải người nào sao?”
“Đúng vậy, gặp phải ca nhi Tiền Đắc Phúc mới cưới, càng nghĩ liền cảm thấy không đúng, chạy xa như vậy rõ ràng là có ý đồ với ta”.
58 Lần náo nhiệt này, tất cả đứa nhỏ đánh nhau cùng gia trưởng của chúng đều trình diện, còn có những người trong thôn đến xem trò vui, đương nhiên cũng có đám trẻ trước đó ở sau núi chơi đùa nhìn thấy Tần tiểu tử kéo người hướng về phía nhà Nhị Mao cùng A Lâm, cũng mang theo gia trưởng của bọn chúng lại đây, trong lòng bọn chúng cũng có suy nghĩ riêng.
59 Đảo mắt Đường Xuân Minh liền không có tâm tư đi quan tâm đến chuyện của mấy đứa nhỏ, cất rượu đã tiến vào giai đoạn mấu chốt —— chưng cất nồi trên, liền ngay cả tiểu A Sâm cũng không có cách nào quan tâm được, giao cho Trương Tú hỗ trợ chăm sóc, chính mình cùng Hà lão tiến vào gian phòng cất rượu kia.
60 Sau khi cùng Đằng Dục thương lượng chút chi tiết cụ thể, Đường Xuân Minh cùng Lý Phong trực tiếp hất tay làm chưởng quỹ, đồng thời để lại Trương Trường Minh, hắn là chưởng quỹ tương lai của Đường ký, nhưng mà hiện nay còn cần phải có người mang theo một chút, Đằng Dục đối với chuyện bồi dưỡng một vị chưởng quỹ như vậy cũng không có bất kỳ ý kiến gì.
Thể loại: Trọng Sinh, Ngôn Tình, Xuyên Không
Số chương: 50