101 Chuyện của Kỳ Lương Tần và Nghiêm Bách Tông đủ để chứng minh, có đôi khi hao hết tâm tư trù tính chỉ là uổng phí công phu, cuộc sống hoang đường và không thể đoán trước ngay ở chỗ như thế.
102 Lão thái thái lại bị bệnh nằm viện, Nghiêm Bách Tông buổi tối trở về nhà, liền từ chỗ dì Xuân biết được tin tức lão thái thái nằm viện. Hắn lập tức chạy tới bệnh viện, ở cửa phòng bệnh đụng phải Nghiêm Tùng Vĩ.
103
Nhưng mà lão thái thái còn chưa kịp gặp Nghiêm Bách Tông, Kỳ Lương Tần đã gọi điện thoại lại đây, nói muốn gặp bà.
Lão thái thái đã kéo đen số điện thoại của Kỳ Lương Tần, bà xóa bỏ tất cả phương thức liên lạc với Kỳ Lương Tần, thề muốn diệt trừ hết thảy dấu vết của cậu.
104
Mình và Kỳ Lương Tần gặp mặt, lão đại còn đến theo đuôi. Mình chân trước mới vừa đi, lão đại liền nắm tay Kỳ Lương Tần.
Bà và Kỳ Lương Tần nói chuyện đã định trước sẽ không vui vẻ, nhưng mà giữa hai người bọn họ, lão đại lựa chọn đi an ủi Kỳ Lương Tần đầu tiên.
105 Nghiêm Bách Tông cõng Kỳ Lương Tần đến phía sau lầu ký túc xá mới buông cậu xuống. Ngẫu nhiên có bạn học đi múc nước ngang qua, lén nhìn bọn họ, nhưng mà đêm tối cho bọn họ vô tận dũng khí, Kỳ Lương Tần ôm eo Nghiêm Bách Tông, nỉ non nói nhỏ với hắn.
106 Nghiêm Tùng Vĩ nghĩ thầm rằng, thật sự là vỏ quýt dày có móng tay nhọn, cái tảng băng như anh trai hắn, ai từng nghĩ rằng cứ như vậy mà bị làm ấm. Hai người kia thoạt nhìn, đại khái ngay cả lão thái thái cũng không thể phủ nhận bọn họ thực xứng đôi.
107
Chuyện Nghiêm Bách Tông và Kỳ Lương Tần, người biết không nhiều lắm. Người trong nhà đều dễ nói, nhưng lão thái thái vẫn lo lắng Lưu Đồng kia.
Cũng không biết cô ta đã nói với mấy người, lỡ như truyền ra, việc này liền không dễ làm.
108 Lúc Nghiêm Bách Tông về đến nhà, đã là nửa đêm, mấy người lão thái thái đều đã ngủ. Trái lại Nghiêm Tùng Vĩ còn chưa ngủ, nhìn thấy hắn trở về, lập tức đi ra hỏi: “Anh, anh nghe Viện Viện nói chưa, lão thái thái nói làm tiệc sinh nhật cho em.
109
Nghiêm Tùng Vĩ và Nghiêm Viện vẫn luôn ở cửa nghe lén, nghe xong hai mặt nhìn nhau.
Ở trong đó nói chuyện xác thực là anh cả ổn trọng ít lời của họ ư? Xác thực là người mẹ ngang ngược lại có chút bá đạo của họ ư?
Có điều cái này cũng không phải quan trọng nhất, quan trọng nhất là nhanh chóng trốn đi.
110 Quần áo đã được làm xong vài tiếng trước khi Kỳ Lương Tần sắp sửa đến Nghiêm gia. Kỳ Lương Tần từ trường học ngồi xe đến tiệm, ông thợ giúp đỡ cậu mặc vào, làm điều chỉnh lần cuối cùng, lúc sắp xuất phát, đã có chút chậm.
111 Nói chuyện với Kỳ Lương Tần phần lớn là khách nam, đều là người có uy tín danh dự, mặc kệ trong lòng nghĩ cậu như thế nào, đại khái cũng sẽ không nhắc chuyện này với cậu, bởi vì đề tài này rất xấu hổ.
112 Giọng Nghiêm Bách Tông thực trầm ổn, nói xong câu đó, liền quay đầu nhìn lão thái thái một cái. Vẻ mặt lão thái thái có đau lòng và kinh hoảng khó phát giác, nhưng chỉ là chợt lóe qua.
113
Sáng sớm Nghiêm Bách Tông thần thanh khí sảng trở về nhà, vừa đến nhà liền nhìn thấy lão thái thái ngồi ở trong phòng khách.
Hôm nay hắn dậy quá muộn, tỉnh dậy nhịn không được lại chơi đùa một hồi, kết quả liền tới giờ cơm, lại ăn cơm ở bên ngoài với Kỳ Lương Tần, lúc này mới tách ra.
114 Tháng mười một đi qua, trời càng lạnh hơn. Mỗi ngày sáng sớm thức dậy, lá cây trên đường đều rơi xuống đầy đất. Mùa đông năm nay dường như còn lạnh hơn năm rồi một chút, lão thái thái bất quá là lúc ra cửa mặc hơi mỏng xíu, trở về liền bị cảm.
115
Kỳ Lương Tần không cách nào kháng cự Nghiêm Bách Tông dụ dỗ.
Chỉ cần Nghiêm Bách Tông lộ ra một chút ý tứ muốn thân thiết, cậu sẽ lập tức tước vũ khí đầu hàng, chút chống cự này thay vì nói là chống cự, nhìn trong mắt Nghiêm Bách Tông trái lại như là muốn mà còn ngại.
116
Nhớ tới tình cảnh đêm qua, Kỳ Lương Tần đã cảm thấy chân như nhũn ra.
“Nhìn phản ứng của hai người, đó là làm hay là chưa làm?”
Kỳ Lương Tần xấu hổ nói: “Làm… nhưng mà không có làm tới cùng, rất đau…”
Trách không được anh cả của hắn có phản ứng kia, hóa ra là trả cái giá lớn, lại không nếm được ngon ngọt.
117 Trải qua hai ba ngày như vậy, chút sợ hãi trong lòng Kỳ Lương Tần rốt cuộc tan thành mây khói, thân là đàn ông, rốt cuộc vẫn bị dục vọng chiếm thượng phong, không chịu nổi Nghiêm Bách Tông buổi tối nhu tình mật ý, rốt cuộc lại bị Nghiêm Bách Tông ôm vào trong ngực.
118 Kỳ Lương Tần nghĩ, một ngụm không có biện pháp ăn thành người béo. Cậu mặc dù có tâm thành tài, nhưng mà phải đi từng bước một, trước mắt cậu thân là sinh viên, đại khái không có thành tựu lớn.
119
Gần đây Kỳ Lương Tần trở nên rất là dụng công.
Kỳ thật bản thân cậu chính là người rất dụng công, tự nhận tư chất không tính là xuất chúng, chỉ có thể trả giá nhiều hơn người khác một chút.
120
Mùa đông năm nay phá lệ lạnh lẽo, trận tuyết lớn đầu tiên, ước chừng đổ một đêm.
Toàn bộ thế giới đều là tuyết phủ trắng xóa, đặc biệt xinh đẹp.