61 CHƯƠNG 60
Điểu phục thú cùng (10) – Nhân sĩ đến từ phương nào?
Một tiễn xuyên qua hai đích, bắn về phía sau hơn mấy xích mới hết lực mà rơi xuống.
62 CHƯƠNG 61
Cùng truy mãnh đả (1) –Ngày bản vương nhổ thương, dù có phải đi đến cùng trời cuối đất, cũng nhất định bắt được huynh trở về!
Tịch Đình Vân bất ngờ tim ngừng nửa nhịp, hoảng hốt quỳ trên sàn, run rẩy đáp: “Tiểu nhân, tiểu nhân là người thôn Vân Gia núi Vân Đậu.
63 CHƯƠNG 62
Cùng truy mãnh đả (2) – Bảo cô ta tự qua đây.
Huống Chiếu vừa chết, Nam Cương nội loạn liền lắng xuống, tuy vẫn còn dư đảng lọt lưới, cũng chẳng qua là đám tôm tép không đáng kể, không đáng lo.
64 CHƯƠNG 63
Cùng truy mãnh đả (3) – Ta nghĩ nàng ấy sống thì tốt hơn.
Ma Đại Cổ xoay người, hoàn toàn không để tâm đến lưỡi đao gác trên cổ đang cứa thêm một đường nữa qua vết thương, tức giận nói: “Hoắc Quyết! Cho dù ngươi là Nam Cương vương, thì đây cũng là đại doanh của Vũ Nhiên!”
Hoắc Quyết ngước mắt nhìn, lạnh giọng đáp: “Ta là Nam Cương vương, cho dù đi đến đâu cũng vẫn là Nam Cương vương.
65 CHƯƠNG 64
Cùng truy mãnh đả (4) – Ai cũng là độc nhất vô nhị.
Trên núi Vân Hà, thành Bình Tiêu.
Hạ Cô Phong dùng một chiếc lá cây chậm rãi gạt đi tuyết đọng trên lá cây, đổ vào ấm tử sa, sau đó đặt lên bếp lò nấu, lại bỏ vỏ quýt, hành gừng các loại vào trong ấm.
66 CHƯƠNG 65
Cùng truy mãnh đả (5) – Ta thắng rồi, sao huynh vẫn chưa lại đây?
Xe đi qua sơn đạo, Tịch Đình Vân cuối cùng cũng biết sự yên ổn mà Hạ Cô Phong nói không phải nói suông, bất luận sơn đạo gập ghềnh thế nào, nước trong chén vẫn không sánh nửa giọt.
67 CHƯƠNG 66
Cùng truy mãnh đả (6) – Khắp thiên hạ này, chỉ có phu nhân của ta mới có thể khiến ta giơ tay chịu trói.
Hạ Cô Phong lại gật gật đầu nói: “Chính xác.
68 CHƯƠNG 67
Cùng truy mãnh đả (7) – Muốn thắng bọn chúng, chỉ có liều mạng.
Khóe miệng Hoắc Quyết cong cong, bất ngờ ném thương về phía y.
Tịch Đình Vân đổi cầm đao sang tay trái, tay phải bắt lấy thương, lạnh giọng nói: “Còn chưa theo ta về hình bộ đầu thú!”
Y vừa định quay đầu ngựa, liền bị Kinh trung quân cản lại.
69 CHƯƠNG 68
Cùng truy mãnh đả (8) – Nương tử có đói không?
Tịch Đình Vân nói: “Ai bảo ta phản bội hoàng thượng?”
Địch Thông hỏi: “Ngươi không phản bội hoàng thượng thì sao phải chạy?”
Tịch Đình Vân đột nhiên chớp chớp mắt với hắn, “Sao ta có thể làm trái mệnh lệnh của hoàng thượng được?”
Địch Thông đang vì việc Tịch Đình Vân theo địch mà căm phẫn trào dâng đột nhiên ngây ra, đầu óc nhanh chóng thoáng qua một ý nghĩ: Chẳng lẽ Tịch Đình Vân và Nam Cương vương qua lại thân mật là ý của hoàng đế? Hắn nhìn Võ Nữ Tử ngay lúc khẩn cấp xuất hiện cứu nguy, trong lòng cũng có chút đồng ý với phán đoán này.
70 CHƯƠNG 69
Cùng truy mãnh đả (9) – Tướng công cõng thiếp.
Hoắc Quyết cúi đầu ăn mì, không để tâm đến hắn. Tịch Đình Vân hiền hòa cười cười, “Trứng gà này trông thật tươi ngon.
71 CHƯƠNG 70
Cùng truy mãnh đả (10) – Một đời như thế, không hề uổng phí.
Trời đêm mịt mùng.
Mấy chục thân ảnh nhảy ra từ trong màn đêm mịt mùng.
72 CHƯƠNG 71 PN1
Phiên ngoại 1 – Hoắc Quyết và Tịch Đình Vân.
Trở về vương phủ đã ba tháng, cuộc đào vong kinh tâm động phách ba tháng trước giờ đã thành lịch sử.
73 CHƯƠNG 72 PN2
Phiên ngoại 2 – Hoắc Quyết, Tịch Đình Vân, A Cừu và sư phụ của A Cừu.
Sứ giả Vũ Nhiên đến thăm, Hoắc Quyết cho Bình Chủ ra mặt đón tiếp, bản thân thì trốn trong vương phủ trải qua những ngày thần tiên quyến lữ với Tịch Đình Vân.