21 thần chi sở cư vô bất tử, hung trung vô tâm yên năng hoạt
‹ thần cư đã mất, ***g ngực không tim sống làm sao ›
Long chủ bình an trở về, chúng vệ tự nhiên khó nén sắc mặt vui mừng.
22 vạn pháp quy tông ngũ hành diễn, thần quỷ mạc cận sát tinh huyễn
ngũ hành phồn diễn vạn pháp quy tông,
sát tinh thần quỷ không ai kề cận.
(diễn: nơi, vật, thứ gì đó tươi đẹp- phồn thịnh J ý vế một giống như là mọi thứ tốt đẹp đều được thương yêu, mến mộ,…)
Một cổ gió xoáy cách Thiên xu không tới năm thước bỗng chốc cuồn cuộn nổi lên, chỉ thấy cỗ gió xoáy này dựng đứng lên như bức tường trong gió, từ bên trong hiện ra thân hình người con gái, phiêu phiêu hạ xuống.
23 minh hối thị trú xuy đông hạ, xá thân mai cốt thủy thần minh
mắt sáng tựa nhật nguyệt Đông Hạ thổi nghịch dòng, thủy thần liều mình chôn thân vùi cốt
Ngu Cương cả người chấn động, một loại cảm giác kinh hãi không hiểu bò lên trên lưng, cực kỳ khiếp sợ hai mắt trừng to nhìn thần nhân người đầy sát khí này.
24 “Một Ngao tộc nhỏ nhỏ, làm sao thể so sánh với nguyên đan của hắn!”
Ứng Long nghe tiếng quay đầu lại, thần trí Ngu Cương trấn tĩnh một mảnh, hiển nhiên đã khôi phục lại, chỉ thấy trong tay thi triển ảo thuật, trong nháy mắt, hình dáng chật vật khó nhìn này biến mất không vết tích, một thân vảy da xanh đen bị thiêu trụi chậm rãi biến mất, lấy lại dáng vẻ kiều mị động nhân như xưa.
25 《 Hoài Nam Tử • Thiên sáu Lãm minh huấn 》 có nói qua: Từ lúc xưa khi bốn cực bị phá vỡ, Cửu Châu nứt ra, trời bị đổ, đất không toàn vẹn, ngọn lửa lan tràn không tắt, đại dương mênh mông chảy không ngừng, mãnh thú ăn thịt người, loài chim dữ quắp lấy cụ già.
26 vân đài bích điện tây hải bạn, hà quang thải chiếu thủy tinh loan
cải dầu xanh biếc ngoài bờ Tây Hải, thủy tinh hào quang rực rỡ
Trong tứ hải, vùng Tây Hải mỹ lệ như viên minh châu trân quý, bên bờ trải dài những đặng núi đá, bao phủ xung quanh là đầm cỏ xanh lá mạ bạt ngàn.
27 linh lung thiên hương bạch liên trì, vô quan nhĩ ý tại ngã tâm
trì Bạch Liên lả lướt thiên hương, chẳng mấy quan hệ ý tại lòng ta
“Xem ra Tây Hải long vương thật sự không muốn gặp bản tọa.
28 quân chỉ vô tình tru thiên nghịch, kiền khôn dị quái vấn phủ thái
quân vô tình hạ chỉ tru nghịch thiên, Càn Khôn dị quẻ vấn phủ thái (?)
Tòa tháp đen sừng sững đứng đó, vút trong tầng mây.
29 chương đồng long hí thủy thổ mĩ tửu, lưu thủy yến trường đạm quái chích
<đồng long="" hí="" thủy="" thổ="" rượu="" ngon,="" nước="" chảy="" yến="" trường="" đạm="" quái="" chích="">
Lưu Yến, tên như ý khách như nước chảy, tới liền ăn, ăn xong liền đi.
30 duyên phận nếu đãi thiên niên tục, tóc đen nếu đoạn nan tái duyên
duyên phận chờ ngàn năm cũng có thể tiếp tục, tóc đen ví như đứt đoạn nào có thể nối liền lại
(ngày nay có mốt nối tóc đó anh Long ơi)
Lời Ứng Long nói ra khiến Ngao Mang kinh ngạc không thôi.
31 quan sát thương sinh linh ai thùy mẫn, mãi mãi bất biến nhật nguyệt tâm
Ai trên cao buông mắt ưu sầu sinh linh, tháng tháng năm năm tâm sáng như gương
Hào Lăng cẩn thận băng bó vết thương cho Đế Quân trường bào đen đang ngồi bên trên.
32 giao tiêu long sa bỉ vân thường, san hô ảnh tùng tiềm chức tay
giao tiêu sa bỉ vân thường, sau rặng san hô tay kéo sợi
Bắc Hải lạnh lẽo, Nam Hải ấm áp.
33 thanh lân ô trùy hải long câu, trọng vụ yểm nguyệt vùng địa cực uyên
rồng con vảy xanh khoan biển, vực sâu sương dày giấu vầng trăng
“Tinh quân không cảm thấy chuyện này rất thú vị sao?”
Bên trong long điện, Ứng Long xem xét cuộn giao tiêu sa mềm mại, trắng như tuyết trong tay.
34 súc vân nhập thiên ngao đủ trụ, thiên dạng mã não vạn loại ngọc
xóa sương mờ mây phủ vào chân trụ trời, mã não một trong vạn loại ngọc trên cửu thiên
Ngao Tiễn ở trong nước thân mình nhanh như cá, đi qua cụm đá ngầm mọc thành một khu, nơi hắn đang bơi tới gần, xuất hiện một cây trụ bằng đá cao lớn, bóng đêm sương mờ lượn lờ chung quanh, mặc dù cố ngẩng đầu nhìn xung quanh, cũng không nhìn thấy bờ.
35 phi tinh truy ngày mệnh bàn động, thiên niên vị sửa nhớ ước nguyện ban đầu
sao sáng trên trời nắm số mệnh, nguyện ước ban đầu dẫu ngàn năm không đổi
Hiểu ý cười, làm cho nàng người cá sững sờ tại chỗ, chỉ có thể mở to mắt nhìn Ứng Long cất bước đi về phía vị thiên nhân Thần Quân nghiêm khắc kiên cường, không người dám thân cận kia.
36 tinh ẩn diệu lãng bài khoảng không, thiên hạ thủy súc tụ ngưng châu
tinh ẩn trong sóng vút lên không, tụ nước thiên hạ để vớt châu
Bên sườn dốc nơi chứa trân châu, châu này thường dùng để cống nạp.
37 chiếu dạ bích quang sa mạn nông, dâng hương lượn lờ túy hồn về
ngọc bích trong đêm xuyên màn sa, hương say lòng lượn lờ bốn phía
Từ lúc Long đế rời cung, Sư Linh liền cẩn thận tuân mệnh, đôn thúc long vệ trong coi hành cung phương Nam.
38 lân lân mặc sắc côi như ngọc, tinh mang trong trẻo nhưng lạnh lùng chuế Thiên
Phương
Lớp lớp vảy đen như khôi ngọc, tinh mang trong trẻo lạnh lùng điểm Thiên Phương
Thiên Xu không khỏi sửng sốt, hắn nói là làm, mới vừa chỉ nói cho có lệ.
39 binh thạch tam hoàng luyện thần đan, thiên địa đồng nguyên đạt hư cảnh
Sáng sớm tinh mơ, trăng sao khuất bóng, trong rừng điểu nhi từ trong ổ ló đầu ra, vươn đôi cánh bay khỏi cành cây, sương mai trong suốt đậu trên lá xanh, tựa như hoa trong đá, tia sáng rọi chiếu khắp chốn.
40 nguyên nhân duyên diệt không khỏi thiên, tam sinh thạch thượng vô ngã danh
nguyên nhân duyên tắt không phải do trời, không ai có thể khắc tên ta trên đá tam sinh
Nước trong ao trong suốt ảnh ngược không rõ chỉ biết là cái bóng của hai người, có thể bởi vì vô cùng gần kề, khi nước gợn lăn tăn, dập dờn tách ra, quang ảnh biến ảo, sắc xanh cùng sắc đen tuyền điều hòa hỗn hợp, như hóa thành thiên trụ trên trời cao.