1 Kerry vuốt phẳng chiếc váy màu lục sẫm của nàng, chỉnh lại sợi dây chuyền nhỏ bằng vàng nàng đang đeo quanh cổ và luồn mấy ngón tay vào mái tóc ngắn màu vàng tro.
2 Kate Carpenter nhìn những bệnh nhân trong phòng đợi của bác sĩ bằng một con mắt hằn học. Bà phụ tá cho bác sĩ Charles Smith từ bốn năm nay, làm việc bên cạnh ông trong những cuộc giải phẫu mà ông tiến hành trong phòng mạch của ông.
3 - Con không thích bác sĩ Smith,
Robin thẳng thắn nói trong lúc Kerry lái xe ra khỏi bãi đậu trên đường 9 và chạy vào đại lộ 5. Kerry nhìn nhanh Robin.
4 Trong lúc chờ Kerry và Robin đến ăn tối, Jonathan và Grace Hoover cùng uống Martini vào cuối buổi chiều như thường lệ trong phòng khách của nhà họ ở Old Tappan trông ra hồ Tappan.
5 Ông đã thay đổi cuộc đời của tôi, bác sĩ Smith. . . Đó chính là lời Barbara Tompkins đã nói với ông trong lúc cô ta rời khỏi phòng mạch của ông sáng hôm nay.
6 Sau bữa ăn tối với Jonathan và Grace, họ trở về nhà, và Robin đi ngủ đã lâu, Kerry vẫn còn tiếp tục làm việc. Bàn viết của nàng đặt ngay trong phòng khách nhỏ của ngôi nhà mà nàng đã dọn đến sau khi Bob ra đi và nàng đã bán ngôi nhà họ đã cùng mua.
7 Suốt buổi tối, Robert Kinellen nghĩ tới việc điện thoại để biết kết quả khám bác sĩ của Robin, nhưng ý nghĩ đó cứ đến rồi lại đi mà không được thực hiện.
8 Văn phòng công tố của quận Bergen được đặt trên gác thuộc cánh phía tây của tòa án, thu nhận ba mươi sáu phụ tá công tố viên, bảy mươi dự thẩm và hai mươi lăm thư ký, cùng với Franklin Green, công tố viên.
9 Gần hai tuần sau, Kerry vẫn còn tận hưởng sự mãn nguyện về kết quả của phiên tòa. Nàng đã kết án bị cáo là kẻ sát nhân. Tối thiểu những cậu con trai của nạn nhân sẽ không phải lớn lên trong lúc biết rằng kẻ giết mẹ chúng vẫn nhởn nhơ qua lại ngoài đường phố trong năm hoặc sáu năm.
10 Đêm hôm ấy giấc mơ trở lại. Một lần nữa, Kerry đang đứng trong phòng mạch của một bác sĩ. Một phụ nữ trẻ đang nằm trên nền nhà, sợi dây thừng thắt quanh cổ, mái tóc đen viền quanh một khuôn mặt có đôi mắt vô hồn, một cái miệng mở ra tựa hồ để thở, để lộ một đầu lưỡi màu hồng.
11 Ông đã sai lầm với Pamela Worth. Ý nghĩ đó khiến Charles Smith mất ngủ gần như suốt đêm thứ Hai. Thậm chí sắc đẹp trên bộ mặt mới được tạc nên của cô ta vẫn không thể bù đắp cho dáng người vô duyên của cô ta, giọng nói chối tai, lớn tiếng của cô ta.
12 Vào buổi sáng ngày thứ Ba, việc đầu tiên Kerry làm khi nàng đến văn phòng là gọi điện thoại cho Jonathan Hoover.
Như mọi lần, nàng cảm thấy vững lòng khi nghe giọng nói của ông.
13 Đêm thứ Hai liên tiếp, Bob Kinellen ăn tối với khách hàng của anh, Jimmy Weeks. Hôm ấy không phải là một ngày tốt đẹp ở tòa án. Sự lựa chọn của bồi thẩm đoàn vẫn còn kéo dài.
14 Kerry và Robin ngồi im lặng một cách thoải mái trong phòng sinh hoạt gia đình. Buổi tối lạnh giá và họ đã quyết định đốt lò sưởi lần đầu tiên trong mùa, việc đó đối với họ chỉ có nghĩa là mở khí đốt rồi bấm cái nút phóng những ngọn lửa xung quanh các khúc củi giả.
15 Tất cả mọi người đều biết, hoặc nghĩ họ biết, rằng Jason Arnott xuất thân từ một gia đình giàu có. Ông ta đã sống ở Alpine trong mười lăm năm, kể từ khi ông ta mua tòa nhà cũ của dòng họ Halliday, một lâu đài hai mươi phòng trên một đỉnh đồi có một quang cảnh tuyệt đẹp của công viên Palisades Interstate.
16 Rõ ràng là Frank Green bực tức. Nụ cười ông vẫn thường sẵn sàng nở trên môi để lộ hàm răng mới tẩy trắng đã biến đâu mất trong lúc ông nhìn Kerry, ngồi trước mặt ông ở bên kia bàn.
17 Lúc sáu giờ rưỡi tối hôm ấy, Geoff Dorso miễn cưỡng liếc chồng tin nhắn đã được đưa đến trong thời gian anh ở tại tòa. Rồi anh quay mặt qua hướng khác.
18 Bác sĩ Charles Smith không khám bệnh vào buổi chiều thứ Tư. Đó là thời gian thường được dành cho những cuộc giải phẫu hoặc khám bệnh tại bệnh viện. Tuy nhiên, hôm nay, bác sĩ Smith đã hủy tất cả những cuộc hẹn.
19 Nếu Jonathan Hoover tình cờ đến Hackensack, ông thường cố gắng thuyết phục Kerry gặp ông để cùng ăn trưa. "Một người có thể ăn bao nhiêu chén xúp?" là câu ông hay hỏi đùa nàng.
20 Đúng sáu giờ rưỡi tối hôm ấy, chuông cửa reo và Robin chạy ra mở cửa cho Geoff Dorso. Kerry đã báo trước với nó anh sẽ đến và họ sẽ thảo luận về một vụ án trong khoảng chừng nửa giờ.