21 Huỳnh trở về đã được năm ngày, Thu Trường thiên cũng chưa ra khỏi viện dù chỉ một bước.
Lý Thi Thi vẫn còn đang bắc tiên dược cho Huỳnh, Bạch Qùy thì chuẩn bị dược liệu, cứ hai ngày lại đổi một thành phần khác, Lý Thi Thi cũng không biết rốt cuộc có tác dụng gì không, dù sao Thu Trường Thiên cũng tín nhiệm Bạch Qùy, Huỳnh đối với mùi vị của dược cũng không ghét, mỗi lần mang đến hắn đều ngoan ngoãn uống sạch.
22 Sau khi Bạch Qùy rời đi, Thu Trường Thiên trở về phòng ngủ tiếp tục ôm Huỳnh vẫn còn đang say giấc.
Huỳnh là mệt muốn chết rồi, Thu Trường Thiên đùa nghịch như vậy mà cũng không có chút phản ứng nào.
23 Hôm sau, Lý Thi Thi cho gọi tất cả ám vệ trở về bên cạnh Thu Trường Thiên. Có thể nói từ nhỏ đến lớn Thu Trường Thiên xuất sắc hơn người, nhưng chỉ trong một tháng Huỳnh mất tích, hắn trừ bỏ trái tim sắp vỡ nát cùng nỗi nhớ nhung tuyệt vọng, ngoài ra cái gì cũng đều vô cảm.
24 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật hiện hình ảnh để đọc.
Huỳnh cố gắng chịu đựng đến nỗi tái xanh cả mặt, nghe được hai chữ “Tử thai” liền kinh ngạc ngẩng đầu lên nhìn Bạch Qùy, dường như ai cũng nghĩ hắn không biết hai chữ này có nghĩa gì, thế nhưng hắn lại biết.
25 Ngày thứ hai Thu Trường Thiên và Huỳnh đã bắt đầu lên đường, chỉ dẫn theo ba gã ám vệ, Lý Thi Thi thì ở lại Thu gia bảo.
Huỳnh vẫn còn nôn nghén, tuy nhà của Bạch Qùy cách đây không xa, thế nhưng xe ngựa xóc nảy, khiến sắc mặt của Huỳnh càng thêm tái nhợt.
26 Trong khoảng thời gian này đối với Huỳnh mà nói, thật sự là quá nhanh.
Lúc nào cũng mơ màng mà tỉnh lại, rồi lại mơ màng ngủ thiếp đi, thời điểm thanh tỉnh càng ngày càng ít, lúc tỉnh lại Thu Trường Thiên cũng chỉ không ngừng lấy đồ ăn cho hắn, ngay cả nói đều không nói rõ được câu nào.
27 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật hiện hình ảnh để đọc.
Huỳnh cảm thấy khó hiểu nên không thể ngủ tiếp được, mắt vẫn cứ mở to như vậy đến hừng đông (rạng sáng).
28 Thu Trường Thiên một mình về tới Thu gia bảo, ám vệ đã được hắn lưu lại bảo hộ cho Huỳnh cùng bọn Bạch Quỳ.
Trong khoảng thời gian hắn rời khỏi , tình trạng của Huỳnh chuyển biến tốt hơn, tuy vẫn ngủ rất nhiều, nhưng so với lúc trước đã bình thường hơn nhiều.
29 Lý Thi Thi bước ra khỏi phòng, tuy rằng không nghĩ sẽ gặp phải Dương Phái, nhưng căng thẳng quá độ đã khiến nàng không tránh khỏi kinh ngạc. Nàng đánh giá hắc y nhân xung quanh, cư nhiên có hơn hai mươi người.
30 Ai là người thông thuộc địa Hình nhà Bạch Qùy nhất?
Đáp án chính là Bạch Qùy.
Giờ phút này hắn đang cùng Thu Trường Thiên đứng trên một thân cây xem kịch vui, vị trí của bọn họ tốt, lại đủ kín đáo, có thể thấy rõ toàn bộ hành động của bọn Dương Phái, còn có mấy con chuột nhắt (ám chỉ bọn ám vệ của Dương Phái) bí mật ẩn nấp ở một nơi gần đó, Thu Trường Thiên nhắm mắt cũng có thể biết bọn chúng nấp ở nơi nào.
31 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật hiện hình ảnh để đọc.
Thu Trường Thiên bị Bạch Qùy quát to liền thanh tỉnh được một chút, vội vàng ôm Huỳnh vào phòng dược chuyên dụng của Bạch Qùy.
32 Một ngày một đêm trôi qua, thời điểm màn đêm buông xuống, Huỳnh cuối cùng cũng mở mắt.
Xúc cảm ôn hòa nói cho Huỳnh biết, lúc này y đang ở trong vòng tay quen thuộc của người kia, chính là người kia lại trì trệ hiếm thấy nên không phát hiện Huỳnh đã tỉnh lại, mà đang chăm chú nhìn vào một khối chăn nhỏ bên cạnh bọn họ.
33 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật hiện hình ảnh để đọc.
Huỳnh đang chìm đắm trong cơn trầm mê đột nhiên lại mở mắt, Thu Trường Thiên cũng từ trên người y mà ngẩng đầu lên.
34 Thân thể của Huỳnh hồi phục rất nhanh. Thu gia bảo đang trải qua đợt thay đổi nhân sự, có rất nhiều việc đang chờ Thu Trường Thiên giải quyết. Vài ngày đầu hắn vẫn dẫn theo Huỳnh bên cạnh, không biết Bạch Qùy tìm hắn thương lượng việc gì mà sau đó lại bắt đầu vội vội vàng vàng.
35 Khi Huỳnh tỉnh lại, cảm giác đầu tiên thật là dễ chịu, toàn thân thả lỏng, dường như đã lâu không có thoải mái như vậy.
Chậm rãi mở mắt, hiện ra ngay trước mắt Huỳnh là một cảnh tượng kỳ quái.
36 Cuối cùng thì ngày vui của Thu gia bảo đã đến. Mọi nơi trong bảo đều treo đèn ***g đỏ, thuộc hạ trong bảo mỗi người đều được phát một năm tiền lương coi như tiền lì xì.
37 Tiếp theo các tân khách đều ha ha cười to, vị tân nương tử này thực thẳng thắn a.
Huỳnh cũng không biết mọi người đang cười cái gì, nhìn hồi lâu, nhìn đến Bạch Qùy, hắn cũng chỉ quen biết mỗi Bạch Qùy.
38 Vội vàng khống chế suy nghĩ vớ vẩn của chính mình, quay đầu phát hiện vẻ mặt Huỳnh vẫn ngây ngốc như trước.
Tuyết cười đến nỗi hai mắt híp lại, trong ánh mắt lộ ra một tia uy hiếp.
39 Đột nhiên một trận gió ập vào, Huỳnh cảm giác bị một lực đạo mạnh mẽ hất sang một bên, sau đó lại ngã vào lòng ngực vừa cứng rắn vừa ấp áp quen thuộc của ai đó.
40 Trưa hôm sau, ánh mặt trời xuyên qua khe cửa sổ chiếu vào màn che nơi góc giường, ánh sáng chói lóa khiến Thu Trường Thiên ngủ không yên liền chậm rãi mở mắt.