21
“Tôi lại nghe thấy tiếng kêu sợ hãi của cậu, có chuyện gì sao?”
Chính là vị hàng xóm tốt bụng đó lại sang gõ cửa.
A Quân cũng đem gương mặt như là gặp quỷ nhô ra khỏi cửa: “Tôi không sao.
22 “Từ từ. ” A Quân bỗng nhiên như nghĩ tới điều gì, khuôn mặt bình tĩnh đem ánh mắt hướng về Xà quân, “Tôi vừa nhớ ra một chuyện, tôi cần phải biết rõ ràng.
23 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Anh hai, anh như thế nào lại giống bộ dáng của người vợ nhỏ chịu ủy khuất thế?”
Cắn bánh mì đi ra, gặp A Quân buồn bực đang lui ở góc tường, Hán Phong liền lên tiếng trêu ghẹo.
24
Vì sao Hán Phong tốt nghiệp so với Tuấn Hồng sớm hơn một năm?
Phát hiện vấn đề mới, cảm thấy nghi hoặc nhưng trực giác của Xà quân nói cho y biết không nên hỏi thì hơn.
25
Đêm đến.
Bữa ăn tối qua đi, A Quân trước tiên đem Hán Phong đuổi về nhà rồi mới trở về chỗ ở của mình sau.
Còn chưa đầy sáu giờ nữa là đến buổi sáng, trên đường phố việc nhìn thấy người đi đường cũng là một chuyện khó khăn.
26
“Đi đêm lắm có ngày gặp ma. ” Đây là lời cổ nhân nói.
Bất quá nói đúng hơm, tỷ lệ gặp cướp so với gặp ma còn nhiều hơn.
Nếu A quân đã gặp phải ma rồi, theo lý thuyết việc gặp cướp cũng không phải là chuyện khó khăn gì cả.
27
Ta đâu có câu dẫn lão bà của người khác?? Không thể cứ thế mà chết được.
Tĩnh lặng, âm thanh rơi vào trong bóng đêm.
”Ta không nghĩ được ngươi lại xui xẻo như vậy.
28 “Các ngươi nói đủ chưa?” Hiên Viên lão Đại đứng trước mặt cuối cùng cũng đã lên tiếng cắt ngang đoạn đối thoại của họ, “Nếu không có chứng cớ chứng minh kia không phải ngươi.
29 Duyên đến duyên đi đều tự nhiên, hợp cũng vội vàng, tán cũng vội vàng, từ oan gia đến làm người yêu cũng là như thế, đám người đang bắt bọn họ cũng là những tên như thế.
30 “Ngươi cũng cho rằng đây là đang đàm phán, ta đây cũng có điều kiện của ta, chính là đem người của ta trả lại cho ta. ” Hiên Viên hướng Xà quân đưa ra yêu cầu.
31 “Biết không? Cái người tên Hiên Viên Hàn Tuyết kia, hắn kiếp trước chính là tên bắt xà đó. Cho nên nói vận mệnh âm dương chính là có thật. ” Xà quân nói.
32
Mở tủ quần áo của Xà quân ra, treo cả một tủ Hán y
Hán Phong: “Oa, đẹp quá, kiểu dáng cùng vải dệt đều là hàng thượng đẳng, chắc là rất đắt tiền a?”
A quân: “Đúng vậy, sờ lên có cảm giác mềm mại và trơn trượt, mấy cái này là từ vật liệu gì? Tơ lụa?”
Xà quân: “Da của ta.
33
Bất tri bất giác, đã đến đoan ngọ (1).
Ở trong tiệm ăn.
“Khó khăn lắm mới có thể cùng tiên sinh mời một bữa, thật sự đáng giá chúc mừng, đến, để cho tôi kính trước một ly.
34
Đồ ăn đã bày ra, rất nhanh động đũa, trước làm một ly.
Uống rượu tu một hơi mới là tận hứng, tiếp tục rót rượu, lại uống.
A Quân thấy mỗ Xà uống khá tốt, lập tức ba chén hạ xuống, mặt không đổi sắc, rồi lại không biết vì sao loáng thoáng trong lòng nổi lên một tia bất an.
35
A Quân kéo A Dũng tới một góc dài hơn.
“Tớ có nói bậy gì sao?”
“Chính xác!”
“Sao vậy?”
“Cậu không biết? Tớ nói cho cậu biết, cậu đừng nhìn qua mà tưởng y chỉ là người bình thường, y mà tức giận lên sẽ không còn là người nữa đâu.
36
A Quân đẩy cửa ra nhìn thăm dò vào bên trong.
Hoàn hảo, bên trong vẫn là hình dạng con người.
Nhẹ nhàng thở ra, đi vào ngồi xuống.
“A Dũng đâu?”
“Đi rồi.
37
“Nóng. . . . . . ”
“Nóng? Nóng liền cởi ra a!”
“Nóng quá. . . . . . ”
“Vẫn còn nóng thì đem mấy thứ bên trong cũng cởi ra luôn đi!”
Tâm động, không bằng hành động.
38
“Hắn tại sao nghe kết hôn lại như thế?” Xà Quân không hiểu.
“Mỗi lần tôi bức hôn anh ấy đều là phản ứng như thế. ” Hán Phong giải thích
“Ồ.
39
“Đem ngươi bẻ cong, ta thực sự không nỡ a. ” Xà Quân cố nín cười.
Hán Phong phất tay ý bảo Xà Quân trước tiên khoan nói đã, “Tốt lắm, em không bức anh.
40 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Được rồi, nói nghiêm túc lại đi.